NGỘ PHẬT - Trang 612

Thù Vọng từng nói, nhiều khi đôi mắt sẽ đánh lừa chúng ta, còn cảm giác
thì không. Xung quanh bóng cây đan cài, khắp nơi đều là cành khô, nhưng
khi nhắm mắt, Giang Trừng lại nghe rất nhiều âm thanh vụn vặt, đến từ bốn
phương tám hướng.

Ở đây có thứ gì đó, lại còn là số nhiều! Giang Trừng cầm lấy kiếm.

Bỗng nhiên, một đạo sát khí xuất hiện, có vật bọc trong luồng khí

mỏng nhào đến chỗ cô. Giang Trừng thoắt cái đã nhấc kiếm lên chặn, mở
bừng mắt ra, cô phát hiện thứ đột ngột tấn công mình là một nhánh cây
khô.

Cành khô? Không, không phải thế! Giang Trừng đưa kiếm chém đứt

"cành khô" nọ, thấy bên trong là thịt trắng, chỗ bị chém tràn mủ tím.

Thứ đó chỉ trông giống cành khô thôi, lúc khua kiếm chém, Giang

Trừng đã nhận ra đấy là một bộ phận của loài động vật nào đó.

Giang Trừng lùi một bước ngửa đầu nhìn, trên cái cây bên cạnh có gần

ba mươi cái chi cô từng tưởng là cành cây đang múa may, một cơ thể mỏng
mảnh đến độ có thể dán lên cây, cùng ba đôi mắt trừng ánh tím -- Một con
nhện to với hình thù kỳ lạ.

Mỗi cái chân của con nhện quái quỷ này dài bằng cả người Giang

Trừng, nhện khổng lồ vốn đang ngụy trang cực tốt trên cây, nay bị Giang
Trừng chém cụt một chi, bèn phình cơ thể ra, thịnh nộ nhảy ụp xuống, phủ
ngay trên đầu Giang Trừng.

Nếu chỉ có một con, Giang Trừng đã chẳng thèm để vào mắt, nhưng

mỗi một gốc cây trong cả khu rừng rộng lớn đều bị giống nhện lạ này
chiếm cứ, khá là phiền. Hình như đây là ổ nhện, Giang Trừng nhớ lại
những tin mình dò la được trước đó, tựa hồ dưới đại dương có yêu tu nhện
biển chuyên bắt nữ tu, lẽ nào sư phụ thực sự đang ở đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.