NGỘ PHẬT - Trang 634

hấn gì, hắn thì bị thương nhưng trốn được khỏi tay ta, trước lần đấy ta chưa
từng tha cho con mồi của mình."

"Chẳng bao lâu sau, hắn lại chạy tới, bảo không tìm được ai uống rượu

cùng, mời ta cạn chén. Hắn rất kỳ lạ, khiến người ta không ghét nổi. Ta
không ưa qua lại với tu sĩ loài người, vì chúng luôn gian xảo vô biên, sẽ
cướp thứ quý giá của kẻ khác."

"Ta ghét tu sĩ loài người, nhưng... không ghét Đằng Dịch. Hắn đã đi

rất nhiều nơi, mỗi lần ngang đây đều sẽ ghé thăm ta, kể ta nghe vô số
chuyện hắn gặp trên đường. Hắn dạy ta rất nhiều thứ, từng cứu mạng ta
trong tay một yêu tu khác, lần đấy vì giúp ta mà hắn suýt mất mạng, bị
thương đến không cử động được còn cười khì đùa với ta."

"Đằng Dịch rất tốt, là... bằng hữu tốt nhất của ta. Ta nhớ có lần nọ đến

thăm, hắn vô cùng vui vẻ, trước đây hắn chưa bao giờ vui như thế, bằng
biểu cảm ta chưa từng thấy, hắn bảo đã tìm được nữ tử mình ngưỡng mộ,
muốn cưới nàng. Nữ tử ấy tên là Mục La Y, ta chưa gặp bao giờ, cũng
không muốn gặp, ta không thích nàng ta."

Nghe đến tên Mục La Y, Giang Trừng thầm đánh động trong lòng, bà

ấy hẳn phải là mẹ của Giang Nguyệt rồi. Bà ấy họ Mục, chắc có quan hệ gì
đấy với cha hờ của Giang Nguyệt?

Thương Di kể tiếp, "Sau này Đằng Dịch ngày càng ít đến, trong lần

gặp cuối hắn vui vẻ lắm, báo rằng mình đã có con, còn bảo lần sau sẽ dắt
con cùng đến thăm ta, uống rượu chung... Nhưng sau đó hắn không đến
nữa. Ta từng ra ngoài tìm, thế giới ngoài kia không tốt đẹp như những gì
hắn kể, ta cũng không thấy tung tích hắn. Ta không dám đi quá xa, sợ hắn
đến tìm lại không gặp, bèn chờ mãi ở đây, chờ hắn đến cạn chén cùng.
Nhưng, nhưng ta ở đây chờ bao nhiêu năm như vậy, hắn vẫn không xuất
hiện... Hắn chết rồi... Hắn đã chết trong lúc ta không biết..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.