NGỘ PHẬT - Trang 704

“Tiểu Tầm, chị đột tử chắc em sợ lắm, chị xin lỗi, nhưng em đừng lo,

bây giờ chị sống ổn cực, cả hai chị em mình đều bình an rồi!” Giang Trừng
đỡ trâm cài và dây buộc tóc của Hạc Kinh Hàn, vui vẻ vỗ vai hắn.

“À chị chết ngày hai lăm tháng sáu nhỉ?” Giang Trừng bỗng hỏi.

“Vâng, sáng hôm sau em mới phát hiện.” Hạc Kinh Hàn đờ đẫn được

cô ôm vào lòng, hắn không biết mình nên tỏ vẻ gì khi đối diện với người
chị tưởng xa tận chân trời nay gần ngay trước mặt này, còn bình tĩnh suy
xét được đã là quá giỏi.

Giang Trừng vỗ bàn đánh bụp, nghiến răng: “Hôm ấy chị tăng ca tới

khuya, mệt đến nổi leo lên giường ngủ rồi đột quỵ luôn, lúc mở mắt dậy đã
nhập vào người cô bé Giang Nguyệt ở thế giới này. Trăm phần trăm là bị
kiệt sức, thằng chủ khốn khiếp bắt chị tăng ca, hủy hoại sức khỏe của chị,
hại chị bỏ mạng! Tăng ca là tội ác, chị thề không bao giờ tăng ca nữa!”

“Dạ.” Hạc Kinh Hàn lại vỗ lưng cô an ủi.

“Em trai đáng thương của chị, làm em sợ rồi.” Giang Trừng vuốt má

Hạc Kinh Hàn đầy thương yêu.

Còn Hạc Kinh Hàn thì hỏi: “… Chị, hỏi xong rồi ạ?”

“Ừa, tạm biết thế đã.” Giang Trừng thoáng cảm thấy không ổn.

Quả nhiên, Hạc Kinh Hàn tiếp: “Vậy, chị có thể cho em biết đứa trẻ là

con ai không?”

Giang Trừng: “… Ha ha, ha, chị em mình vừa gặp lại nhau, chuyện đó

để sau đi…”

Hạc Kinh Hàn: “Con ai?”

Giang Trừng: “Tiểu Tầm à, chị được quyền không trả lời không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.