NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 65

Khi Thiều trở về phòng, Thục đã nằm xoay mặt vào vách tự bao giờ. Thiều
xúc động đứng nhìn căn phờng thân yêu nơi Thiều đã sống qua những ngày
tháng bất hạnh. Đây là chiếc giường kê cạnh bàn viết. Kia là khung cửa sổ
nơi mà Thiều đã ngồi hàng giờ lặng nhìn ra bầu trời xanh biếc hay đen
thẳm. Tất cả như gợi lên trong lòng Thiều một nỗi buồn mênh mang. Hình
ảnh những buổi tối mưa ngồi trầm tư viết thư cho Ngự như sống dậy trong
tâm hồn Thiều.

Vú Năm xuất hiện bất ngờ ở cửa phòng:
- Thiều tắm rửa và ngủ sớm đi nghe con.
Thiều dạ nhỏ rồi bước đến valy soạn đồ.
Thiều lay khẽ Thục:
- Thục ơi, dậy.
Chưa ngủ nhưng nghe chị gọi, Thục làm bộ trở mình ú ớ như mê ngủ.
Thiều nói:
- Dậy cho quà nè.
Thục ngồi dậy. Thiều lôi những hàng vải và đồ mua cho Thục ra.
- Mấy món này chị mua riêng cho Thục đó. Còn những gì của chị Thục
muốn thứ nào cứ lấy.

Thiều nhìn vào mắt em. Thục lạnh lùng lướt qua các tặng phẩm. Thiều hiểu
là tất cả các món quà bây giờ đều không nghĩa lý gì đối với Thục. Thục chỉ
ước mơ một điều là hạnh phúc của Thục được giữ lại.

Trong một thoáng, Thiều thấy ngày về của mình trở nên vô nghĩa hết sức.
Ước gì bây giờ Thiều xa nhà lại để sống trong sự mong chờ có lẽ thích thú
hơn là những chua xót bây giờ.

Ngày trước Thiều vẫn mơ lành lặn để được yên tâm mà sống. Bây giờ
Thiều đã lành lặn, nhưng một vết thương khác chừng như lớn hơn. Thiều
chợt quay sang Thục:
- Thục có gì thay đổi không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.