NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 66

- Em vẫn thế.
- Nhớ chị không?
Thục gật:
- Nhớ chứ, nhớ Thiều dễ sợ.
Thiều cười bước đến bên em. Ôm Thục trong tay Thiều chợt xót xa khi
nhìn sâu trong mắt em mình một nỗi bất an nào đó. Mối bất an ngày trước
Thiều đã có khi bắt đầu yêu Ngự.
* * *

Thiều giật mình tỉnh giấc. Bên ngoài, trời đang đổ mưa. Cơn mưa đầu mùa
không ào ạt nhưng lạnh mang mang. Mưa bụi hắt qua khung cưa sổ chưa
đóng vướng trên mền gối. Thiều trở dậy đến bên cửa sổ. Bầu trời đen lặng
lẽ đắm chìm trong mưa. Chợt Thiều thấy nhớ da diết những ngày mưa Hoạt
ngồi bên chân Thiều và hát. Hình như văng vẳng đâu đây Thiều nghe giọng
ca của Hoạt ấm cúng:
“Ừ, thôi anh về, chiều mưa giông tới bây giờ em vui… làm sao em biết
mưa ngoài song bay, lời ca anh mỏi nỗi lòng anh say”
.

Nhanh quá, thấm thoát mà đã một năm. Mùa mưa đã trở lại. Trở lại cùng
với bao nhiêu là thay đổi. Từ hôm về đây đến nay đã một tuần rồi mà Thiều
chưa hề gặp Ngự. Thiều muốn tránh mặt người con con trai đó và đồng thời
rất nhiều ý nghĩ đến trong Thiều. Thiều đã nhìn rõ Thục như người ta đọc
một tờ giấy và sự khám phá đó làm Thiều đau lòng không ít.

Có tiếng trở mình rất nhẹ ở giường Thục. Thiều rón rén bước đến bên cạnh
em, bất thần nghiêng người Thục lại: Khuôn mặt người con gái đẫm nước
mắt. Thục đang khóc âm thầm, như trước kia Thiều đã khóc âm thầm.

Thiều đau xót nhìn em, đột nhiên hai chị em ôm chặt nhau trong vòng tay,
Thiều thì thầm:
- Nín đi Thục.
Thục nức nở:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.