NGỌC BỘI THÁI TỬ GIA - Trang 32

“Nàng nói gì?”

Nói lời này giọng nói của hắn cũng không có gì khác, nhưng ngữ điệu

cuối câu lại hơi nâng cao, ý vị uy hiếp cực mạnh. Sở Cẩm Dao thấy tên quỷ
này hù chết nàng, hiện tại còn kiêu ngạo như vậy thì nổi giận rồi. Nàng
bước nhanh tới giường nhặt ngọc bội lên quăng thêm lần nữa.

“Ngươi dọa người như vậy còn lí sự?”

Sở Cẩm Dao vốn lớn lên ở nông thôn, trong nhà lại lục đục không yên.

Cho nên tính cách của nàng không phải dịu dàng văn nhã. Trong thời gian
này ở Hầu phủ, nàng vừa chịu ấm ức lại phải cầu toàn phủ này. Nàng vừa
đến Hầu phủ đã bị phồn hoa nơi này làm sợ hãi, hoàng đế gặp thiên đình
còn sợ, đừng nói nàng mới là một tiểu cô nương mười ba… cái gì cũng
không biết, còn hoàn cảnh biến đổi nghiêng trời lệch đất nhường này thì
làm sao thích ứng đây? Còn nữa, Sở Cẩm Dao muốn cùng thân nhân trải
qua một cuộc sống vui vẻ, cho nên gặp ai làm gì đều cười nhẹ nhàng, hành
lễ vấn an. Nàng đang cố gắng học hỏi… Cho dù bây giờ nàng học không
tốt lắm…

Hiện tại gặp được một người vừa phách lối còn có lai lịch không rõ

ràng, trong lòng có bao nhiêu tức bộc phát ra hết. Nhưng dù ngang ngược,
đầu óc nàng vẫn rất tỉnh táo. Có quăng cũng là quăng lên giường. Đừng
giỡn chứ, đây là ngọc bội bảo mệnh từ nhỏ đến lớn nàng mang theo, nếu bị
nứt vỡ nàng đau lòng chết mất. Đừng nói là quăng đi. Coi như là muốn giáo
huấn tên kia, cũng không thể làm bể đồ của mình được. Mà ngọc bội cũng
không ngờ được, có một ngày có người dám đối xử với hắn như vậy. Hắn
ngã đến quay cuồng, chờ một chút mới cười nhạt.

“Nàng là Trường Hưng Hầu Phủ Sở Cẩm Dao phải không, nàng đợi

đấy.”

“Làm sao ngươi biết tên của ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.