NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 124

Ông Watkins và Annibal Pantalacci ngắm viên kim cương rồi hai người
nhìn nhau, lắc đầu. Họ thực sự ngơ ngác vô cùng.

“Anh nói anh đã tạo ra cái này... tự mình anh?... John Watkins tiếp lời. Vậy
đây là viên đá giả?

“Một viên đá giả ư?... Cyprien la lên. Vậy thì, đúng đấy!... một viên đá giả
đấy!... Thế nhưng Jacobus Vandergaart và Nathan định giá nó sơ sơ năm
mươi triệu, và có thể là một trăm! nếu đây chỉ là viên đá nhân tạo, được tạo
ra từ một quy trình do tôi sáng chế, thì nó hoàn toàn không thua viên thật!...
Ngài nhìn xem có thiếu gì đâu... ngay cả lớp quặng bao bọc!”

“Và anh có nhận làm vài viên kim cương khác giống vậy không?” John
Watkins vừa hỏi vừa nài nỉ.

“Tôi nhận chứ, thưa ngài Watkins, nhưng đương nhiên rồi! Tôi sẽ làm cho
ngài vô số kim cương!... Tôi sẽ làm cho ngài viên lớn gấp mười lần, gấp
trăm lần viên này, nếu ngài muốn!... Tôi sẽ làm cho ngài với số lượng đủ
nhiều để ngài có thể lát sân của ngài, để rải những con đường ở Griqualand
nếu ngài thích!... Chỉ có bước đầu tiên mới tốn kém thôi, còn một khi viên
đá đầu tiên được tạo thành, vấn đề còn lại chỉ là tiểu tiết, chỉ đơn giản là
điều chỉnh các thiết bị kỹ thuật!”

“Nhưng nếu quả thật như thế, ông chủ trang trại trở nên nhợt nhạt tiếp lời,
sẽ là cảnh tan tành sự nghiệp của những chủ sở hữu mỏ, của ta, của cả vùng
Griqualand!”

“Dĩ nhiên là thế!” Cyprien hét lớn. “Ngài thấy còn lợi lộc gì mà đào đất để
tìm những viên kim cương nhỏ hầu như chẳng giá trị gì, một khi ta có thể
sản xuất chúng trong công nghiệp với đủ loại kích thước dễ dàng như làm
bánh mì nặng hai kilô vậy!”

“Nhưng thật kinh khủng!...” John Watkins đáp. “Thế là bỉ ổi!... Thế là kinh
tởm!... Nếu điều anh nói là có cơ sở, nếu thực tế anh có được bí quyết ấy...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.