NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 146

tú để mua vui, một hột cườm to bình thường mà thôi.”

“Một hột cườm to á!...” Ông Watkins uất nghẹn thét lên. Bọn trẻ đúng là
chẳng tôn trọng gì cả!...

“Tiểu thư Alice này,” khi đó chàng kỹ sư mới lên tiếng, “chính nàng đã
khuyến khích tôi nghiên cứu việc sản xuất kim cương nhân tạo! Vì vậy
chính nhờ nàng mà viên đá này mới tồn tại ngày hôm nay!... Nhưng, trong
mắt tôi, đây là viên đá quý không còn giá trị vật chất nữa, khi ta biết xuất
xứ của nó!... Cha nàng, hẳn nhiên, sẽ cho phép tôi tặng nó cho nàng để kỷ
niệm tầm ảnh hưởng tốt lành của nàng lên các nghiên cứu của tôi!”

“Hả!” Ông Watkins thốt lên, không thể che giấu nỗi kinh ngạc của ông ta
trước lời đề nghị... ngoài mong đợi ấy.

“Tiểu thư Alice,” Cyprien nói tiếp, “viên kim cương này thuộc về nàng!...
Tôi dâng nó cho nàng... Tôi tặng nó cho nàng!” Còn tiểu thư Watkins, thay
cho mọi lời đáp, đưa tay về phía chàng trai trẻ và chàng nhẹ nhàng siết tay
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.