NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 10

ra từ chiếc ống cũng đen sì hiện ra sau một khúc quanh. Những toa sắt dài
lê thê như một con rồng bằng kim loại sầm sập lao đến, mỗi lúc một lớn
dần khiến lòng tôi háo hức xen lẫn sợ sệt. Tôi nhích người ra xa bằng cách
ẹo người trên yên xe, hồi hộp nhìn các toa tàu lướt qua trước mặt với những
bóng người lố nhố bên trong, có cảm tưởng đoàn tàu dài vô tận, lòng dậy
lên ao ước được ngồi lên con tàu kì dị đó một lần.

Những lúc không nghe tàu kéo còi, ba tôi dựng xe bên vệ đường, dắt

tôi vào cánh rừng bên cạnh để tìm trái chín. Những chùm trái nổ trắng
ngần, những chùm trâm tím sẫm, những trái mô đỏ như gạch cua và những
trái dủ dẻ màu vàng là những thứ trái cây gắn liền với tuổi thơ tôi trong
những lúc chờ tàu.

-Tàu kìa! Tàu kìa!

Thằng Thục reo lên từ sau lưng tôi. Dường như nó đứng cả người lên

miếng sắt đặt chân nên tôi thấy chiếc xe chao đi, hai chân tôi phải ghìm thật
chặt mới gượng lại được. Tôi nhăn nhó:

-Mày ngồi xuống xem cũng được mà!

Nghe lời tôi, Thục không đứng trên xe nữa. Nhưng nó cũng không

ngồi. Nó trèo xuống khỏi xe, chạy ra đứng trước mặt tôi, hai tay chống lên
đầu gối, tròn mắt ngắm đoàn tàu.

Nó cứ đứng với tư thế đó, quay cổ ngó theo đoàn tàu mỗi lúc một xa

dần về phía hoàng hôn.

-Lên xe đi mày! – Tôi lắc ghi đông xe, nhắc – Trời sắp tối rồi đó!

3

Chợ Kế Xuyên đã vãn khi tôi đến, nhưng hàng quán dọc hai bên chợ

vẫn ồn ào, tấp nập người vào ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.