NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 115

Chỉ có con Rùa là không biết gì. Một đứa con gái cô độc, ba chết, mẹ

bỏ đi lấy chồng khác, lại bị chứng bệnh hiểm nghèo kéo dài suốt bốn năm
(có lẽ do bị sốc trước cảnh gia đình ly tán), trước nay chỉ đánh bạn với
thiên nhiên, loài vật, gần đây mới có được một người bạn thực sự hiểu nó
và yêu quý nó là tôi, thế mà chỗ dựa tình cảm duy nhất đó cuối cùng cũng
phản bội lại nó. Cứ mỗi lần nghĩ đến cảnh con Rùa một mình lủi thủi trong
rừng, một mình ngồi trên phiến đá xanh dưới bóng cây bướm bạc hướng
mắt về phương Nam chờ tin tôi, nhớ đến lời thủ thỉ của nó “Anh nhớ về
sớm nhé. Không có anh, em chẳng biết chơi với ai”, lòng tôi lại đau như
dao cứa.

Bây giờ, đã biết tôi và con Rùa là anh em chú bác, thế nhưng mỗi lần

nhớ đến nó lòng tôi không hiểu sao vẫn tràn ngập yêu thương. Đã nhiều
lần, nhớ nó cồn cào, nỗi thương cảm dâng ngập mi mắt, tôi muốn quay
ngay về làng chạy lên xóm trên gặp nó, ôm nó vào lòng, tắm nước mắt trên
mặt nó và nói với nó là tôi nhớ nó nhiều lắm.

Tất nhiên là cuối cùng tôi đã không bị những thôi thúc mộng mị đó

cuốn đi. Và sau những lần nhớ thương quay quắt như vậy, tôi càng quyết
tâm không về làng. Tôi là đứa con trai đa sầu đa cảm, nếu đứng trước mặt
con Rùa ngay lúc này tôi biết tôi không thể kiểm soát được tình cảm của
mình.

Thực sự thì tôi chẳng thấy nhú lên trong lòng chút tình cảm anh em

nào với con Rùa. Tôi không cảm nhận được sợi dây thiêng liêng vô hình
ràng buộc những người cùng máu mủ ruột rà. Chưa bao giờ tôi nghĩ tới con
Rùa trong bóng dáng một đứa em họ. Nghĩ đến nó, lần nào tôi cũng nghe
văng vẳng bên tai lời nhắn gửi đầy tin cậy “Bây giờ em còn nhỏ, anh đợi
thêm một thời gian nữa cho em kịp lớn anh nhé!”. Những lúc đó, lòng tôi
lại nghẹn thắt, trái tim tôi lại hóa thành cụm lục bình trôi lênh đênh trong
dòng sông cảm xúc đầy ắp nỗi buồn.

32

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.