NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 125

kết quả xét nghiệm, căn cứ vào sống lượng hồng cầu bị phá hủy, đặc biệt do
số lượng bạch cầu tăng cao một cách bất thường, các bác sĩ nghi ngờ tôi bị
ung thư máu.

Mẹ tôi ngất xỉu khi nghe tôi báo tin. Đây là lần thứ ba tôi làm mẹ tôi

xúc động đến thế. Lần đầu là khi bà nghe tin tôi chết đuối ngoài đầm sen, dĩ
nhiên rốt cuộc tôi không chết vì được người làng vớt lên. Lúc đó tôi bảy
tuổi. Sau đó một năm, tôi lại làm mẹ tôi chết ngất khi bà phát hiện ra tôi
mới tám tuổi đã biết mò túi bà nhân lúc bà ngủ trưa để lấy chùm chìa khóa
mở tủ đánh cắp tiền.

Nhưng hai lần trước không kinh khủng bằng lần này. Khi tỉnh dậy, mẹ

tôi lại tiếp tục khóc lóc làm như tôi đã chết rồi. Chỉ đến khi cả nhà (gồm tôi
và hai mẹ con Bích Lan) xúm vào khuyên giải, bà mới nguôi ngoai được
một chút nhưng rồi sau đó bà lại vào phòng nằm khóc tiếp.

Nghe mình bị ung thư máu, thoạt đầu tôi cũng phát hoảng nhưng dần

dần tôi trấn tĩnh được. Dĩ nhiên tôi còn quá trẻ để chết. Tôi còn bao nhiêu
việc chưa kịp làm,

bao nhiêu hoài bão chưa kịp thực hiện. Tuy nhiên khi nhớ đến chuyện

tình éo le giữa tôi và con Rùa, nhớ đến nỗi đau dai dẳng đang âm thầm gặm
nhấm tâm hồn tôi bao ngày qua, tôi thấy cái chết không có gì đáng sợ. Đôi
khi tôi nghĩ biết đâu thượng đế cố tình mang đến cho tôi chứng bệnh nan y
này để giải thoát tôi khỏi những ngày tháng u buồn. Ờ, nếu tôi không thể
lẩn tránh hoặc đi vòng qua tảng đá ngầm mà định mệnh đã dựng lên giữa
tôi và con Rùa, đây là dịp để tôi nhảy khỏi con tàu số phận và bơi đi.

Mẹ tôi đưa tôi đến bệnh viện chuyên khoa khám lại một lần nữa, bệnh

án vẫn không có gì thay đổi. Gần đây tôi thường cảm thấy người mệt mỏi,
biếng ăn, sút ký. Mẹ tôi đổ tội cho con nhỏ Bích Lan. Tôi đinh ninh nguyên
nhân đến từ con Rùa. Bây giờ hai mẹ con mới biết đó là triệu chứng của
bệnh ung thư máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.