NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 181

Ngoài món bún cá ngừ, tôi cảm thấy ngon miệng với gần như tất cả

những món khác, kể cả những món trước đây tôi không bao giờ đụng đũa
vào.

Tâm trạng không chỉ quyết định khẩu vị mà còn ảnh hưởng tới nhiều

thứ. Tôi trở lại là con người cởi mở, cười đùa nhiều lần trong một ngày và
hát hò nhiều ngày trong một tuần.

Con nhỏ Bích Lan sau khi cởi bỏ chiếc mặt nạ thảm sầu cũng kịp hóa

thành con nhỏ láu lỉnh từng tò tò đi theo tôi đòi hôn khiến có một dạo thấy
bóng nó ngoài ngõ là tôi lật đật trốn chui trốn nhủi.

Trong khi bay trên đôi cánh của hạnh phúc, tôi dĩ nhiên không quên

nghĩ tới con Rùa. Đã năm tháng trôi qua kể từ ngày tôi chia tay nó, bây giờ
chắc nó đã lớn thêm được một chút.

Nó hẹn tôi mùa thả diều sang năm về chơi với nó nhân ngày nó tròn

mười tám tuổi. Thấy tôi phân vân, nó hẹn thế thôi chứ tôi biết nó vẫn mong
sớm gặp lại tôi.

Tôi cũng không thể đợi lâu đến thế để gặp nó. Lần gặp nhau mới nhất,

tôi đã làm nó buồn nhiều quá. Tôi đã đi biệt suốt ba năm, ngày trở về lại
không thể trải hết lòng mình với nó.

Tôi biết con Rùa không trách cứ gì tôi nhưng ba đêm liền nó lẻn

xuống nhà thím Lê leo lên cây me ngồi nhìn vô cho thấy nó nhớ tôi biết bao
và tội lỗi tôi gây ra cho nó nếu không ngập đầu thì cũng ngập tới ngang lỗ
mũi.

Mười bảy tuổi, đã là một nữ sinh học trường thị trấn nhưng mỗi khi

quay về làng con Rùa lại trở lại là cô bé hồn nhiên ngày nào, thích leo trèo
chạy nhảy, thích tung tăng trong rừng xanh chơi đùa với cây cỏ chim
muông. Con Rùa đi vào trái tim tôi những ngày đầu tiên chính là bằng hình
ảnh ngộ nghĩnh và đáng yêu này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.