NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 193

Từ xa tôi đã thấy nhiều bóng người thấp thoáng trên cầu, không rõ họ

là ai và đang làm gì.

Chỉ khi đi đến chỗ cây sầu đông, tôi mới nhận ra đó là những người

thợ săn trong làng. Ông "Asterix" Hai Sắn, ông "Panoramix" Bảy Thành,
ông "Obelix" Bốn Lai và chú Ngãi đứng túm tụm giữa cầu.

Họ đứng đó, đã không còn cây súng nào trên tay, thay vào đó là những

bó hoa vạn thọ, hoa sen, hoa bìm bìm và các loại hoa dại như cúc tần, mào
gà, chút chít…

Trong bóng chiều chập choạng, họ lặng lẽ rút từng nhánh hoa thả

xuống dòng sông, chậm rãi, nghiêm trang và buồn bã.

- Hồi trước mấy người này ghét chị Rùa kinh khủng! - Bé Loan thì

thầm bên tai tôi - Nhưng từ ngày chị Rùa bị nước cuốn trôi, chiều nào họ
cũng đến đây, cũng rải hoa xuống dòng sông này.

Tôi hiểu tại sao như vậy. Thằng Thục cũng biết nguyên nhân làm thay

đổi thái độ của những người thợ săn đối với con Rùa. Nhưng cũng như tôi,
Thục không nói gì, chỉ lặng thinh dõi mắt theo những cánh hoa đang bập
bềnh trên sóng và trôi mãi về phía xa, nơi có lẽ giờ này con Rùa đang chìm
vào giấc ngủ quạnh hiu.

Tự nhiên tôi hỏi:

- Sáng mai tụi em đi vô rừng chơi với anh không?

- Vô rừng á? - Bé Loan reo lên, nhưng rồi nó chợt xịu mặt xuống - Mẹ

em không cho đi đâu!

Tôi đặt tay lên vai nó, trầm ngâm:

- Anh sẽ xin mẹ dùm em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.