NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 198

Lần trước khi đi tới chỗ này, con Rùa vẫn thản nhiên bước tiếp. Tôi

không có được thái độ ung dung như nó, vì tôi không có con đường mòn
nào trong đầu.

Cũng chẳng có con thú nhỏ nào tình nguyện làm kẻ dẫn đường cho tôi.

Tôi không phải là bạn của tụi nó. Những con thú nhỏ trong rừng chỉ xem
con Rùa là bạn. Nhớ khi con Rùa đặt chân đến đây, bọn khỉ, sóc, nhím,
chồn từ các chỗ nấp bí mật nhanh chóng rủ nhau chạy ra, hớn hở bám theo
nó. Hôm nay trừ con gà lôi đậu lẻ loi trên cành du sam, ba đứa tôi không
nhìn thấy con vật nào khác.

Từ khi phường săn bỏ nghề, các con vật sống trong khu rừng này chỉ

có thể nhiều lên chứ không ít đi. Nhưng lúc này có lẽ tụi nó đang giấu mình
trong các bụi rậm và thận trọng quan sát ba đứa tôi qua kẽ lá. Tôi đoán thế.

Thấy tôi loay hoay mãi một chỗ, bé Loan hỏi:

- Tới nơi rồi hả anh?

- Mình nghỉ chân một lát đi em.

Tôi đáp và ngồi lên gốc cây trắc bá xù xì.

Để hai đứa em không đọc thấy sự bối rối trên mặt tôi, tôi khoa tay một

vòng, giọng cố tỏ ta hào hứng:

- Hồi trước những người thợ săn đặt bẫy quanh đây.

- Họ bảo chị Rùa thường xuyên phá hỏng bẫy của họ, đúng không

anh?

- Ờ. Chị Rùa muốn bảo vệ các con vật trong rừng.

Vẻ mặt đằng đằng sát khí của ông Bảy Thành hôm ông xách súng đi

tìm con Rùa chợt hiện về trong đầu tôi. Nhớ lại lúc ông nổi điên vung báng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.