NGÔI LÀNG BỊ LỤT - Trang 24

- Chúa ơi, ai tiết lộ cho cô em điều đó ?
- Thưa, ông bà Pougeat chủ nhà nghỉ của tụi em.
- Á à, hai người đó đứng đắn đấy, họ có trang trại ở Cabrette chứ
gì. Họ còn nói thêm gì không ?
- Họ kể rằng sau khi gia đình anh bị cướp sạch tài sản và cha mẹ
nuôi anh bị tai nạn giao thông, anh như người mất hồn và thơ thẩn với căn
lều bên bờ hồ.

Xi Cà Que cười gằn :

- Ông bà Pougeat chỉ biết một phần. Phần quan trọng nhất họ làm
sao biết. Quý vị phải hiểu tôi là một thằng lẽ ra vô cùng giàu có với số của
cải thừa kế.
Cái nhìn của gia chủ đột ngột vằn vện những tia máu đỏ làm đám trẻ sốt vó.
Gã lại sắp nổi khùng chăng ? Mady là kẻ đứng dậy đầu tiên, nhưng gã
đã giờ tay :
- Đừng, các bạn đừng bỏ tôi lúc này. Tôi... tôi rất cần bạn tốt để
tâm sự...

Cô bé thở phào ngồi xuống chiếc ghế đẩu. Xi Cà Que nhìn xuống sàn

nhà:
- Đây là lần duy nhất trong đời, tôi nói ra cho một người không
phải là cái bóng của tôi. Các bạn nghe đây, cha mẹ nuôi của tôi giàu vô kể,
trước khi qua đời bất đắc kỳ tử, hai ông bà đã để lại cho thằng dưỡng tử
là... tôi một gia tài kếch xù. Gia tài đó còn lớn hơn số của cải bị cướp, ừm,
có thể gọi nó là kho báu cũng được.

Tidou ngỡ ngàng :

- Tại sao anh vẫn nghèo xác xơ chứ, nếu...
- Khỏi cắt lời tôi. Kho báu ấy có bị mất đâu, nó vẫn còn nguyên si
trong một bài thơ mật mã. Khi nào tôi còn giữ bài thơ do cha mẹ tôi truyền
lại thì tôi vẫn còn là tỉ phú của làng này.
Sáu người bạn đồng hành há hốc mồm. Quái quỷ ạ, kho báu gia bảo lại ẩn
tàng trong một bài thơ ư ? Thằng Nghệ Sĩ chịu hết nổi, nó chạnh lòng nghề
nghiệp tức thì :
- Bài thơ thế nào hả anh ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.