NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 170

ông lại dẫn tôi về đây? Tôi bước dần về phía cánh cửa, càng đi sâu vào
trong không khí càng lạnh toát như điều hòa… Tôi tần ngần đứng ngoài
cửa, hình như phải đi qua một, hai lớp cửa nữa mới vào được bên trong.
Tôi đang loay hoay không biết mình nên làm gì ở đây thì bất chợt có tiếng
nói:

“Chị… là người nhà của nạn nhân Thanh à?”

“Ơ ơ… tôi tôi…”

“Nạn nhân mới được đưa vào đây sáng nay, chị có giấy tờ gì chứng minh

là người nhà nạn nhân không, sao mãi tới giờ mới đến nhận?”

“Tôi… tôi đi vội quá nên không kịp mang gì chứng minh cả… Tôi là cô

nó…” Vạn sự tùy duyên, tôi cứ tùy cơ ứng biến xem cơ duyên này mang
tôi đến đâu.

“Người dân báo cậu thanh niên này nằm gục bên vệ đường nên đưa vào

đây. Nhưng mà lúc đưa vào thì suy hô hấp nặng rồi… không cứu được…”
Người quản lý nhà xác cứ thao thao: “Chia buồn với gia đình nhé…”

Anh ta dẫn tôi vào trong, đi xuống một tầng nữa mới tới cánh cửa hầm

xác, tôi ghê ghê người. Tôi nghe trong tai những tiếng thì thầm của những
cái xác vẫn còn nằm trong tủ…

Người quản lý dẫn tôi đến tủ lạnh ngăn thứ năm. Phía bên ngoài ghi tên

Thanh - 22 tuổi. Tôi càng lại gần những tiếng thì thầm càng to càng rõ hơn.
Người đàn ông đó định mở ngăn lạnh ra thì tôi không thể chịu được nữa,
bèn chạy vọt ra ngoài, nôn khan. Tôi không hề quen biết người thanh niên
này, tại sao lại có người đàn ông trung niên kéo tôi đến đây trong mơ, còn
kêu cứu, hay tôi hiểu nhầm ý định của ông ta?

Xong việc, tôi và cái Mai về phòng nghỉ, tôi lập vòng gọi hồn ngay. Tôi

lấy cắm cành trúc vào trong lọ rồi lại làm lễ đón bước hồn về. Sau vài lần
gọi, gió trong phòng thốc lên rồi cành trúc dần cong xuống như có người
đang bước chân lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.