NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 18

“Chuyện gì cơ?”

“Nhiều lời đồn có một người từng nhìn thấy cả một đoàn sư đi trong

sương mù, đông lắm luôn, mà sau lại chẳng thấy một ai cả, cũng chẳng ai
nhìn thấy cả…” Thư nói.

Con bé Nga cũng chêm vào: “Này, mọi người nghe về Kẻ hỏi đường

chưa?”

Đám bạn nhao nhao lên ‘Tao biết…’ đứa thì ‘Chưa nghe bao giờ, kể

đi…’ còn tôi thì im lặng. Ở cái làng đó thì lạ lắm sao mà ai cũng bàn tán?

Nga tỏ vẻ kì bí: “Kẻ hỏi đường là một người đàn ông không có mặt, hay

đứng ở các ngã tư trong làng Thổ Hà ý. Ai đi qua sẽ bị ông ta hỏi: “Có biết
đường về nhà không?” Nếu bảo Không sẽ trốn được một lần, sau đó là lần
hai, còn lần thứ ba sẽ bị ông ta bắt đi… Trả lời không bao giờ được nhìn
vào mắt ông ta, không sẽ phát điên đấy.”

“Khiếp, sợ thế, thế còn nói có thì sao???” Hà hỏi.

“Thì ông ta sẽ theo mình về nhà chứ sao haha…” Nga cười đáp.

“Nghe đã thấy điêu rồi…” cả đám cười phá lên.

Cuối buổi học ngày thứ hai đầu tuần, thằng Thành huých huých vai tôi:

“Ê, ê. Đi sinh nhật tớ nhé, xong ra hồ chơi?”

“Tớ phải về nhà trước 6 giờ” Tôi đáp.

“Thì tan học xong đi luôn. Đi nhé, đông bạn lớp mình đi lắm. Cậu có thể

về trước 6 giờ.” Giọng thằng Thành chắc nịch làm tôi có nhiều phần lung
lay. Mới vào trường lớp mới, tôi cần thêm sự hòa nhập và đây quả là một
cơ hội tốt. Có khi lời dặn dò của mẹ tôi chỉ là lo cho an toàn tính mạng của
tôi khi trời tối xuống thôi, không có gì cả. Tôi sẽ cố gắng về sớm, chẳng
may có muộn hơn tí cũng chẳng sao đâu. Nghĩ vậy tôi liền gật đầu đồng ý.

Bữa tiệc sinh nhật cũng khá vui. Bọn bạn lớp tôi nghịch như quỷ, bôi hết

bánh kem vào mặt nhau rồi hát hò. Tôi cũng bị chúng nó lôi vào đám hỗn
độn. Tôi thấy mọi người ở đây thật hồn nhiên và thân thiện chứ không kiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.