NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 195

Lúc đó bất chợt tôi thấy những tiếng thì thầm mờ ảo vang vọng lại từ

xa…

Xuýt xuýt… Tiếng thì thầm, rất nhiều, đang lại gần đây. Bầu không khí

ngày càng bóp nghẹt lại, tôi nhìn qua khung cửa sổ bên phải mình tìm kiếm
xem chuyện gì đang xảy ra.

BỘP.

Một bàn tay trắng bệch cùng một gương mặt ngây dại của một người với

mái tóc rũ rượi, tròng mắt trắng dã úp thẳng vào cửa kính.

Tôi sợ hãi nhảy ngược lên. Những người xung quanh nhìn tôi khó hiểu.

Từ trên những bóng cây rừng, những bóng người lả lướt kéo dần xuống

phía chiếc xe đang dừng của chúng tôi. Như một con thỏ lạc vào giữa bầy
sói. Chúng là những vong hồn ẩn giữa rừng núi này. Nhiều bóng ma còn
mặc cả quần áo dân tộc Mèo với mái tóc xõa xượi, những bộ quần áo thời
chiến, balo con cóc đủ cả,…

Hihihi… Tiếng cười vọng ra phía sau lưng tôi.

Tôi quay lại.

Một con ma nữ thò ngược đầu từ trên trần xe xuống, mái tóc buông dài,

đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào trong xe. Tôi thất kinh. Kinh hoàng
nhất là chỉ có tôi có thể nhìn thấy chúng. Ma trêu quỷ dẫn thế này, nhiều vụ
xe lao xuống vực chết mất cả đoàn cũng là thường tình. Có khi chính chúng
làm nổ lốp xe ở đây.

Lúc đó người phụ xe đang định xách hộp dụng cụ xuống thì tôi hét lên:

“ĐÓNG CỬA LẠI NGAY!”

Người tài xế giật mình nhưng cũng làm theo lời tôi nói. Mọi người xung

quanh xì xầm; “Ơ… cái ông này bị điên à?”

“Sao… sao thế??” Người phụ xe hỏi tôi.

“Có ghế không? Tôi mượn, nhanh lên…”

Người phụ xe vội mang chiếc ghế nhựa xanh để ngồi ra đưa cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.