NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 201

Chương 4

Độc Kiều

T

ôi đứng như chôn chân tại chỗ. Tôi quả thực không biết nên làm gì. Tôi

không đủ dũng cảm để nhìn xuống dưới dòng nước đấy nữa là lao xuống
cứu người. Đương nhiên là tôi không biết bơi.

Sau một giây sững lại, mặt tôi đỏ phừng phừng. Tôi cuống lên nhìn xung

quanh xem có ai gần đó để giúp đỡ không. Thời gian cứu được chỉ chưa tới
năm phút.

Xung quanh không một bóng người, chỉ có tiếng gió rin rít bên tai.

“Có… có ai không…” Tôi hét.

Tôi đang không biết nên làm thế nào nữa thì một bóng người lao vút từ

phía bên kia cầu sang, miệng hét to: “Thu!! THUUUUUUU!!!”

Bóng người đó lao vút lên thành cầu rồi nhảy xuống dòng nước bên

dưới. Tôi hết sức thảng thốt. Phía đằng sau, một đám người chạy theo, lố
nhố. Hình như người kia lao xuống để cứu người con gái đã nhảy xuống.
Đám đông bám vào thành cầu nhìn xuống dưới dòng nước đang chảy, nhao
nhao lên.

Tôi cũng run rẩy bước lên chiếc cầu gỗ cót két để xem chuyện gì sắp xảy

ra. Đám đông hình như là người dân trong làng. Họ đang lo lắng nhìn
xuống dòng sông.

“Đâu… đâu rồi… Không thấy cái Thu nữa…”

“Chìm rồi… Không thấy nữa…”

Tôi cố gắng lại gần thành cầu để nhòm một cái xuống.

Dưới dòng nước, bóng người vừa nhảy xuống đang vẫy vùng, ngụp lặn

để tìm cô gái tên Thu tự vẫn. Bóng dáng nạn nhân đã chẳng thấy đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.