NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 84

Tôi định rút ví ra thì Hiếu đã nhanh chóng mua thêm năm cái nữa.

“Béo lắm rồi, ăn kẹo ít thôi!” Hiếu nói.

“Ê chúng mày… Tao đi đây tí, đứa nào nấy bi của tao, ăn đòn đấy nhé!”

Nó nói với lũ bạn đằng sau. Thằng bé nói ngọng nghe buồn cười quá.

Chúng tôi – hai thanh niên lại đi sau đít một thằng bé múp míp, tiến về

phía sau làng.

Nó băng băng chui vào khe nứt của ngọn núi Bia mộ chẳng sợ sệt gì, lát

sau đã có mặt ở chỗ trảng cỏ. Giờ đã là chiều, nắng có phần dịu đi.

“Nói thật nà…” Thằng bé gãi đầu… “Em không nhớ chính xác nó ở đâu

đâu… em nhớ nà đâu đó quanh đây…”

Hiếu gí tờ giấy tôi viết vào mặt nó: “Đây, mày cứ làm theo đúng cái này.

Chỗ đứng xuất phát anh đánh dấu kia rồi. Nhanh lên!”

Thằng bé cầm lấy tờ giấy đọc rồi lạch bạch đi lại chỗ Hiếu chỉ.

Nó làm theo các bước rất cẩn thận. Chúng tôi cứ bước theo phía sau nó.

“Một… hai… ba… sáu… bảy… tám.” Nó đếm đủ tám bước rồi dừng lại.

Nó reo lên: “Đây rồi nhé! Hòn đá mưa ngâu!”

Chúng tôi vội vàng chạy lại xem. Chỗ nó đứng cách chỗ lúc đầu chúng

tôi đứng khoảng vài bước về phía sau. Tôi thắc mắc. Tại sao chúng tôi cũng
làm theo đúng chỉ dẫn mà lại không đúng nhỉ?

Thằng bé đang dẫm trên một hòn đá khá to. Xung quanh hòn đá đó rải

rải khá nhiều đá nhỏ và sỏi. Trông hòn đá đó rất bình thường như những
hòn đá khác, sao lại gọi là Hòn đá mưa ngâu??

Thằng Quang bỏ chân ra, chỉ chỉ: “Đây nà hòn đá Mưa ngâu lè chị. Chị

nhìn thấy Ngưu Nang Chức Lữ hông?” Thằng bé ngọng líu ngọng lô.

Tôi chăm chú nhìn. A, quả thật có những đường vân trên đá khắc họa

nên hình dáng hơi giống người, một nam, một nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.