NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 91

“À tớ bảo.” Hoài nói, rút từ trong balo đang đeo trên vai ra một cuốn vở

ô ly.

“Từ bây giờ mình tâm sự với nhau qua cái này đi, tớ thấy mấy chị lớn

toàn làm thế, thích lắm!” Hoài nói. Thương gật đầu. Cô bé với lấy cuốn sổ,
viết nắn nót vào đó: “Sổ tâm sự, H và T”.

“Goa… chữ cậu đẹp thật đấy. Chữ tớ xấu lắm, toàn bị mẹ đánh.” Hoài

kêu lên.

Thương chỉ cười không nói gì. Từ hôm đó, cứ có chuyện gì là Hoài và

Thương lại tâm sự qua cuốn sổ đó, mỗi đứa giữ một ngày nhưng có hôm
mải chơi, hai đứa quên viết vào. Hễ cứ ăn quà bánh được nhãn dán, hai cô
bé lại dán, rồi vẽ chi chít vào cuốn sổ.

[…]

“Hai đứa ăn quýt nhá! Xem một lúc thôi đấy không lại cận lòi ra.

Thương, ngồi lùi lại!” Mẹ Thương đưa ra một đĩa quýt cho hai đứa trẻ con
đang ngồi chăm chú trước màn hình tivi. Trên tivi đang chiếu phim hoạt
hình Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn.

“Cháu cảm ơn cô ạ!” Hoài líu lô, mắt vẫn không rời khỏi màn hình.

Chiều thứ Bảy nào, Hoài cũng tót sang nhà Thương để xem hoạt hình. Xem
một mình không thích, xem hai đứa mới thích cơ!

“Ê… hôm trước ăn kẹo cao su tớ bốc được nhãn dán của Nàng tiên cá

nhá!” Thương khoe.

“Thích thế! Nhưng tớ thích Người đẹp và Quái vật hơn. Váy đẹp hơn!”

Hoài cười.

“Thế giờ cậu làm Người đẹp, tớ làm Nàng tiên cá, vừa xinh, vừa hát hay,

được không??” Thương nói.

“Được chứ sao. Ơ nhưng không có biệt danh gì à?” Hoài hỏi.

“Ờ…” Thương ngẫm nghĩ: “Trong phim tên công chúa là gì ể??”

“Tớ nhớ Người đẹp của tớ tên là Bell… Bell gì đó…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.