NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 94

“Thế nhưng mà nhỡ có người bới lên của bọn mình mất thì sao, nhỡ có

người… nghe lỏm được thì sao?” Hoài nói giọng u ám, rồi ngó quanh quất.

“Thế thì, chúng mình phải nghĩ ra câu đố chỉ mình chúng mình hiểu thôi

có được không?

“Ừ thế cùng nghĩ đi.” Hoài nói.

“Đầu tiên là thời gian nhé. Cũng là giữa trưa này được không?” Thương

hỏi.

Hoài lắc đầu: “Đâu, bây giờ là quá trưa rồi, bóng cây bên kia núi có còn

đứng nữa đâu?”

“Thế thì lấy thời điểm bóng cây tạo sóng nhé, được chưa?” Hoài gật đầu,

Thương ghi nắn nót vào tờ giấy trắng khác: “Mặt trời đứng bóng, ngọn
sóng xô ngang! Oke vần rồi. Bây giờ là địa điểm, chính là sau ngọn núi
này: “Lúc ấy hãy sang, cuối làng Thổ Hà. Nghe cứ ngang ngang thế nào
ấy?”

“Tớ thấy mấy cô chú làng bên toàn gọi làng mình thành làng Hạ Thổ

thôi!” Hoài nói.

“Ừ thế sửa thành cuối làng Hạ Thổ vậy, cho bí mật. Ngọn núi Bia mộ,

dòng nước uốn quanh, bãi cỏ màu xanh! Được rồi, tiếp theo là điểm đánh
dấu, bắt đầu từ đâu đây?” Thương hỏi.

Hoài nhìn quanh quất rồi chỉ ra phía sau lưng: “Lấy đỉnh Thiên Ngà kia

đi!”

Hai đứa trẻ đứng dậy ra chỗ bóng Thiên Ngà đứng: “Dưới bóng Thiên

Ngà, nhìn sang bên trái! Hoài, bên trái có cái gì?”

Hoài đáp: “Tớ thấy có bụi cây màu đậm hơn kìa, lấy làm đánh dấu đi!”

“Ok, Bụi cây màu đậm… Ơ nhưng không vần lắm… Bên trái… sái, mái,

tái. Bụi cây tai tái đi!” – “Nghe kì thế!” Hoài kêu lên.

“Thế nhưng chỉ cần hai đứa mình hiểu thôi mà! Cậu nhớ bụi cây tai tái là

gì đấy nhá!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.