NGÔI LÀNG TỒI TỆ - Trang 62

Bọn trẻ nhà Baudelaire nhìn Hector hi vọng ông ta sẽ vượt qua sự lo lắng

và đứng lên nói. Chắc chắn ông ấy không tin ba chị em nó quá hoang mang
không còn biết bá tước Olaf là ai. Nhưng Hector không nhập cuộc, một
cụm từ ở đây có nghĩa là "vẫn ngồi trên ghế xếp và dán mắt xuống sàn
nhà", rồi một lúc sau Hội Người Cao Tuổi chốt vấn đề.

"Vậy ta chốt vấn đề." Một Người Cao Tuổi nói "Hector, đem tụi

Baudelaire về nhà đi."

"Đúng vậy!" Một thành viên gia đình Verhoogen nói lớn "Đưa tụi nhỏ

lên giường rồi hỏa thiêu Olaf đi!"

"Đúng vậy, đúng vậy!" Nhiều người khác hét lên.

Một người trong Hội Người Cao Tuổi lắc đầu "Hôm nay quá muộn để

thiêu ai đó rồi." Ông ta nói, có vài tiếng thì thầm thất vọng từ phìa người
dân "Ta sẽ đưa bá tước Olaf lên giàn hỏa thiêu ngay sau bữa sáng." Ông ta
tiếp tục "Người dân làng trên mang theo đuốc, người dân làng dưới thì
mang gỗ để mồi lửa cùng với mấy món ăn vặt bổ dưỡng. Hẹn gặp bà con
ngày mai."

"Trong lúc đó." Sĩ Quan Luciana thông báo "Tôi sẽ giữ hắn ta ở nhà

giam làng trên, qua Đài Phun Nước Gia Cầm."

"Nhưng tôi vô tội!" Người đàn ông trên bục hét lên "Làm ơn nghe tôi đi,

tôi cầu xin các người! Tôi không phải là bá tước Olaf! Tên tôi là Jacques!"
Ông ta quay sang tụi nhỏ, những người có thể nhìn thấy đôi mắt ngấn lệ
của ông "Ôi mấy cháu nhà Baudelaire." Ông ta nói "Ta thật yên tâm khi
thấy mấy cháu còn sống. Ba mẹ mấy cháu..."

"Đủ rồi tên kia." Sĩ Quan Luciana nói, giơ bàn tay đeo găng màu trắng

lên tán vô miệng Jacques.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.