NGÔI NHÀ CÂY - Trang 20

Trong lúc ăn tối tôi đã để rớt nước sốt thịt ra áo. Và mẹ đã ba lần nhờ

tôi lấy bánh mì mà tôi không để ý.

Tôi còn nghe rõ tiếng anh Steve cười nhạo mình nhưng cũng không

thèm bận tâm. Ngồi thêm một lát tôi xin phép đứng dậy và đi lên gác về
phòng mình. Tôi cần phải bắt tay nghiên cứu ngay về ma.

Mấy phút sau anh Steve xông vào phòng rồi nằm dài xuống tầng dưới

cái giường tầng của chúng tôi. Anh ấy với lấy ba lô của mình, lôi ra một
quyển sách và bắt đầu rên rỉ.

Tôi thừa biết cái gì sắp diễn ra.

— Dylan, bé của tôi, anh có…

— Một thỏa thuận với em. – Tôi nói nốt.

— Lần này là đề nghị tử tế mà. – Anh Steve phản ứng. – Em sẽ viết bài

luận môn xã hội học cho anh còn anh sẽ đi rao báo vào tất cả những sáng thứ
hai, thứ tư và thứ sáu, bất kể trời mưa.

Tôi lập tức nhận thấy thỏa thuận này bắt tôi phải làm việc trong bốn

ngày trong khi anh Steve chỉ phải làm có ba.

Mà anh ấy lại còn bắt tôi đi đưa báo cả vào sáng chủ nhật.

Ai cũng biết đó là công việc vất vả nhất.

— Không được. Em sẽ chọn những ngày mưa. – Tôi với lên giá sách

lấy cuốn Bách khoa toàn thư từ A đến Z về ma quỷ, lần tìm phần nói về thời
tiết lạnh lẽo.

Cuốn từ điển chỉ rõ thời tiết lạnh lẽo là dấu hiệu của những địa điểm có

ma.

Tôi biết mà!

— Sao nào? – Anh Steve lên tiếng hỏi. Anh ấy vẫn chưa thèm giở cuốn

sách xã hội học của mình ra. – Em muốn thỏa thuận kiểu gì nào?

— Anh nghĩ sao nếu em làm bài luận, đổi lại anh giúp em dựng lại ngôi

nhà cây? – Tôi đề xuất. – Hoặc thế, hoặc không gì cả. – Tôi nói nhanh. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.