NGÔI NHÀ CÂY - Trang 51

Có nên đánh thức anh Steve dậy không nhỉ?

Không. Chưa cần thiết. Tôi phải có thêm bằng chứng đã.

Tiếng động lặp lại. Lần này to hơn.

Tôi nửa muốn rúc đầu vào túi ngủ và ở yên đó, nửa lại không muốn.

Tôi không thể. Tôi phải tiếp cận nó. Tôi phải nhìn bằng được con ma của
tôi.

Tôi cầm cái đèn pin và lồm cồm chui ra khỏi túi ngủ. Tôi vội nấp sau

thân cây gần nhất. Tiếng động tiếp tục phát ra. Con ma không trông thấy tôi.

Tôi quỳ thấp xuống đất bằng cả hai chân hai tay.

Bò lổm ngổm từ thân cây này sang thân cây khác.

Bò lại gần hơn đến gốc cây sồi.

Tim tôi đập mạnh đến mức tưởng như sắp tung ra khỏi lồng ngực.

Nhưng tôi đã đến được đó. Ngay sau phiến đá to đối diện cây sồi già.

Tôi ló ra quan sát từ chỗ núp. Tối quá. Tôi vẫn chưa nhìn thấy gì.

Nhưng tai thì có nghe thấy.

Tôi cố giữ chắc cái đèn pin bằng bàn tay run lẩy bẩy. Tôi lập cập giơ

lên ngang tầm mắt, hướng ra trước mặt. Tôi bật đèn.

Một cặp mất đen huyền, băng giá hiện ra trên tia đèn rọi sáng.

Một con mèo.

Một con mèo lông xám đang ăn bánh pho mát.

Tôi thở dài nhẹ nhõm chưa từng thấy.

Từng giọt mồ hôi túa ra chảy tràn trên trán tôi. Tôi buông phịch người

dựa vào thân cây và quệt mồ hôi.

Rắc.

Tôi ngoái cổ nhìn cây sồi.

Rắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.