NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 276

“Wakaba!” Kaoruko gọi. “Lúc nãy, khi Ikuto nói thế, cháu bảo ‘Không được
nói chuyện đó’ là nghĩa làm sao?”

Như không hiểu ý nghĩa câu hỏi, Wakaba chớp đôi mắt to.

“Không phải là ‘không có chuyện đó, không được phép nói thế,’ tại sao lại
‘không được nói chuyện đó’
? ‘Chuyện đó’ là sao? Là chuyện Mizuho đã
chết ư? Wakaba cũng nhĩ như vậy sao? Tuy nghĩ vậy nhưng trong căn nhà
này thì không được nói kiểu đó sao?”

Bị ném vào hàng loạt câu hỏi, Wakaba chẳng thể đáp lời, nhìn Miharu với
gương mặt như sắp mếu.

“Chị ơi, sao thế chị?”

Miharu hỏi với vẻ ngạc nhiên, Kaoruko lập tức đăm đăm nhìn em.

“Cả em cũng lạ nhỉ. Khi Wakaba nói câu ‘không được nói chuyện đó’, em lại
mắng át Wakaba. Sao em lại phải làm thế?”

“Chuyện đo thì có gì…”

Nhìn đứa em gái đang không biết đáp sao, Kaoruko càng lấn tới.

“Có khi nào, bình thường các người đều nói như thế ư? Mizuho đã chết rồi
nhưng nếu đến nhà Harima thì vẫn phải cho là con bé đang sống.”

Đôi mày Miharu chùng xuống với vẻ đau thương. “Làm gì có chuyện đó
đâu”, nhưng câu chống đối đó quá yếu ớt.

“Vậy, sao Wakaba lại nói vậy? Tại sao em lại mắng nó thế? Không kì lạ
sao?”

“Chuyện đó… không có ý gì sâu xa cả đâu… Wakaba chỉ muốn nhắc
Ikuchan thôi nhỉ?” Miharu hỏi con gái. Wakaba im lặng gật đầu.

Kaoruko lắc đầu, “Thôi đủ rồi.”

“Chị ơi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.