NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 278

“Có gì đâu!”, Kaoruko đáp có thế rồi đứng lên. “Con phải cho Mizuho ăn
đây.”

“À, phải. Cũng đã đến giờ này rồi. Phải chuẩn bị đi thôi,” bà Chizuko nhìn
cái đồng hồ treo tường rồi dợm chân đi về phía bếp. Đằng sau lưng bà,
Kaoruko gọi mẹ.

“Nếu thấy vất vả quá, mẹ cũng không cần giúp con nữa đâu. Mình con cũng
chăm Mizuho được mà.”

Gương mặt bà Chizuko như khựng lại, “Con nói gì vậy? Miharu đã nói gì
con sao?”

“Không, con chỉ lo mẹ thấy vất vả mà thôi.”

“Làm gì có chuyện đó. Con đừng nói kì lạ thế,” trong giọng nói của bà đã ẩn
chút cáu bẳn.

Kaoruko bất lực gật đầu. Cô muốn tin người mẹ này vẫn còn ủng hộ cô. Mà
không tin cũng không được. Cô đành lẩm bẩm câu xin lỗi rồi đi về phía
phòng Mizuho.

4.

Mẹ chẳng nói năng gì khi bước nhanh dọc con đường nhỏ từ cửa nhà
Harima ra đến cổng. Vừa bám theo bước mẹ, bé Wakaba vừa nghĩ chắc mẹ
giận lắm. Chỉ vì bản thân đã nói ra điều kì lạ nên bác Kaoru mới giận đến
vậy. Dẫu mẹ đã nhắc nhở rất nhiều lần, lưu ý bé rất nhiều lần.

Mẹ đã dặn không được nói trước mặt bác Kaoruko chuyện như thế rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.