NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 297

“Đương nhiên là anh không quên, nhưng chuyện đó với chuyện này khác
nhau. Dùng máy móc để cho con bé cử động không có ý nghĩa gì cả.”

“Nếu ta không nói là dùng máy người ta sẽ không biết đâu.”

“Chuyện đó đơn thuần chỉ là trò dối trá. Em đang lừa mọi người mà thôi.”

“Em không lừa dối. Em chỉ muốn cho họ biết thôi. Em không để ai nói là
Mizuho đã chết. Ikuto, giờ con gọi ngay cho bạn bè đi. Nói với chúng hôm
nay có tiệc sinh nhật nên mời các bạn đến chơi nhà. Mẹ đã chuẩn bị sẵn đồ
ăn ngon đợi khách rồi. Nào, nhanh đi.” Giọng nói đầy vẻ cáu bẳn, Kaoruko
đẩy Ikuto đi.

Giây tiếp theo, bàn tay phải của Kazumasa đã giơ lên. Lần này, anh giáng
thẳng cái tát vào mặt Kaoruko. Cô ôm lấy má, ngạc nhiên xen lẫn oán hận
nhìn anh.

“Em thôi đi,” Kazumasa gầm lên. “Em có biết mình đang làm gì không đấy.
Em đang cố áp đặt cách nghĩ của mình lên người khác đó.”

“Anh nói em áp đặt lúc nào?”

“Chẳng phải em đang làm thế hay sao? Chẳng phải em đang ép buộc mọi
người đấy sao? Em nghe này, mỗi người đều có suy nghĩ riêng. Anh hiểu em
không chấp nhận cái chết của Mizuho. Anh cực kỳ hiểu. Nhưng trên thế giới
này, không thiếu kẻ chấp nhận những người trong tình trạng như thế này là
đã chết.”

Kaoruko hít vào một hơi, đôi mắt mở lớn.

“Anh… anh chấp nhận Mizuho đã chết sao?”

Mặt Kazumasa nhăn lại, anh lắc đầu.

“Thật lòng, anh cũng không rõ,” anh nói như rên rỉ. “Nhưng anh đang cố
gắng hiểu tình hình thôi.”

“Hiểu như thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.