NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 303

“Họ lúc nào cũng vậy cả. Không đưa ra nững kết luận vội vàng. Chỉ khi nào
nắm được những thông tin xác đáng mà thôi.”

“Vậy sao?”

“Hay ta làm thế này. Hãy để tôi giới thiệu luật sư hay công tố cho chị. Chị
hãy có thể thẳng thắn trình bày câu hỏi với họ. Thế có được không? Tóm lại,
giờ hãy bỏ con dao xuống…”

Nhưng Kaoruko đã tảng lờ mọi lời của Watanabe, cô di chuyển ra sau xe
lăn.

“Không thể kết luận vội vàng sao? Vậy thì, cứ biến nó thành vụ án chắc
chắn sẽ được.” Nói thế rồi cô dùng cả hai tay vung lên quá đầu. “Hãy nhìn
cho kĩ.”

“A!” Miharu gào lên.

“Dừng ngay, Kaoruko,” Kazumasa lao lên phía trước, anh dang bàn tay phải
ra, “Em điên rồi sao?”

“Đừng cản em. Em thật sự muốn thế.”

“Đó là Mizuho đấy. Là con gái em đấy. Em hiểu không?”

“Vậy nên em mới phải làm,” Kaoruko nhìn anh với dôi mắt bi thương.
“Hiện tại, Mizuho chỉ còn là cái xác sống. Em không thể để mặc nó trong
tình trạng thảm thương này được. Là sống hay chết, hãy để luật pháp… để
đất nước này định lấy. Nếu Mizuho đã chết từ xưa thì em không mang tội
giết người. Nhưng nếu còn sống sẽ là tội giết người. Dù thế nào em vẫn vui
vẻ chấp nhận kết án. Mizuho mà em chăm sóc từ ngày xảy ra tai nạn đến tận
hôm nay vẫn còn sống, ta có thể viết điều đó trên bia mộ của nó.”

Những lời ma xui quỷ kiến của cô làm trái tim Kazumasa quặn lại. Trong
thoáng chốc, anh muốn lơi tay để cô có thể làm điều mình mong mỏi.

“Nhưng em chẳng thể gặp được Mizuho nữa đâu. Cũng chẳng thể chăm lo
cho con bé nữa. Thế có được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.