NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 238

“Điều đó nghe có vẻ giống một sự thay đổi hay ho so với người vừa rồi.”

“Ý mẹ là Kevin, con rể tương lai của mẹ à?”

Mẹ cô tạo ra một âm thanh cáu kỉnh. “Cái thứ đồ phế thải ấy cần phải xem
xét. Đó là một trong những lý do mẹ định đến để gặp Alice. Mẹ có linh cảm
tình huống này không có gì mới mẻ như con bé nghĩ.”

“Tại sao…” Lucy ngừng lại khi cô nghe một tiếng sủa kỳ lạ, khác thường.
Cô nhổm dậy đôi chút và liếc nhìn quanh phòng. Renfield không ở đâu trong
tầm nhìn. Một tiếng lách cách kim khí, giống như một chiếc chảo hoặc một
chiếc rây bị rơi xuống, tiếp theo sau là tiếng rên rỉ và một tiếng rít kéo dài
khác. “Uh-oh. Mẹ à, con phải gác máy đây. Con nghĩ con chó đang mắc phải
thứ gì đó.”

“Gọi lại cho mẹ sau nhé. Mẹ vẫn chưa nói xong.”

“Được rồi. Con phải đi.” Gác máy nhanh, Lucy gọi số của Sam, căng thẳng
với bất kỳ sự thấp thoáng nào của Renfield. Con chó nghe có vẻ giống như
đang bị xẻ thịt. Cô nghe thấy giọng của Sam trên điện thoại, “Lucy.”

“Có gì đó đang xảy ra với Renfield. Nó đang hú lên. Em nghĩ nó ở trong
bếp, nhưng em không chắc.”

“Anh sẽ đến ngay.”

Trong lúc Sam lao bắn về nhà, Lucy khổ sở trước sự bất lực không thể làm
được gì của cô. Cô gọi tên của Renfield, và con chó đáp lại với một tiêng rên
rỉ như đang hấp hối, tiếng rầm rầm, tiếng khụt khịt và tiếng hú đang đến gần
hơn, cho đến khi cậu chàng lạch bạch đi vào trong phòng sinh hoạt chung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.