NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 34

đường, nhận ra một đường mòn dẫn đến vịnh phía bờ Tây của hòn đảo. Dắt
chiếc xe đạp dọc theo lối mòn lởm chởm, cô đi đến rìa vách đá dốc được tạo
thành từ đá ba-zan đỏ đã bị phong hoá và những kén đá vôi thuần khiết. Quạ
và mòng biển đang tìm kiếm những gì còn lại của thuỷ triều trên bãi biển
bên dưới.

Cư dân gốc của hòn đảo, thổ dân Salish của vùng bờ biển Tây Bắc Thái
Bình Dương, đã một thời thu lượm những con sò, hàu, và cá hồi, trong
những vỉa đá. Họ tin rằng sự phong phú về thức ăn trong eo biển là một món
quà từ một phụ nữ, người đã kết hôn với biển cả từ cách đây rất lâu. Một
ngày nọ, cô gái đi bơi, và biển cả mang lấy hình thể của một thanh niên đẹp
trai đã sa vào tình yêu với cô. Sau khi cha của cô gái miễn cưỡng cho phép
họ kết hôn, người phụ nữ đã biến mất cùng người tình vào trong lòng biển.
Kể từ khi đó, để tỏ lòng biết ơn, biển cả đã trao tặng những mùa bội thu cho
cư dân đảo.

Lucy luôn thích câu chuyện kể, bị hấp dẫn bởi ý tưởng về tình yêu hoàn
thiện đến nỗi người ta không phiền lòng khi dâng hiến bản thân cho chúng.
Từ bỏ mọi thứ vì chúng. Nhưng quan niệm lãng mạn ấy chỉ tồn tại trong
nghệ thuật, văn chương, hoặc âm nhạc. Nó chẳng có ý nghĩa gì với cuộc đời
thực.

Ít nhất không phải với cô.

Sau khi hạ chân chống của chiếc xe đạp, Lucy tháo nón bảo hiểm và đi
xuống bãi biển bên dưới. Địa hình đầy đá cuội và gồ ghề, những mảng cát
xám tua tủa những mảnh gỗ dạt. Cô bước chậm rãi, cố đoán cần phải làm gì.
Kevin muốn cô rời khỏi nhà. Cô đã mất đi mái ấm, bạn trai, và em gái trong
một buổi chiều.

Những đám mây vần vũ, làm chết lịm những vệt ánh sáng ban ngày. Phía xa
xa, một đám mây giông gởi cơn mưa đến biển cả trong sự tuôn trào lưu động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.