NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 36

xem bằng cách nào và tại sao điều đó xảy ra, cho đến khi cô đọc được một
trích dẫn của Einstein* – người ta phải sống như thể mọi thứ đều kỳ diệu,
hoặc như thể không có điều gì là kỳ diệu.
Và khi cô hiểu rằng bất kể cô có
gọi món quà của cô là một hiện tượng vật lý phân tử hay pháp thuật, cả hai
định nghĩa đều thật, và dù sao thì từ ngữ cũng chẳng có gì phải bận tâm.

(*Albert Einstein là nhà vật lý lý thuyết người Đức, người đã phát triển thuyết tương đối tổng quát,

một trong hai trụ cột của vật lý hiện đại. Theo Wiki – Ct của Sẻ))

*

http://sesenau.blogspot.com

*

Nụ cười không vui của Lucy nhạt dần khi cô quan sát con bươm bướm biến
mất.

Bươm bướm tượng trưng cho sự phê chuẩn một thời kỳ mới trong cuộc đời.
Giữ vững niềm tin khi mọi thứ quanh bạn đã thay đổi.

Không phải lần này, cô nghĩ, thấy ghét năng lực của chính mình, ghét tính
cô độc mà nó đại diện.

Bên rìa tầm nhìn, cô thấy một con chó bulldog đang men theo mép nước. Nó
được dắt bởi một người lạ tóc sẫm màu với ánh mắt cảnh giác ghim chặt
trên Lucy.

Cách nhìn của anh ngay lập tức khơi dậy sự bất an. Anh ta có thân thể vạm
vỡ của một người kiếm sống ngoài trời. Và có thứ gì đó về anh gợi lên cảm
giác rằng anh chẳng xa lạ gì với khía cạnh khắc nghiệt của cuộc đời. Trong
hoàn cảnh khác hẳn Lucy sẽ phản ứng theo một cách khác, nhưng lúc này,
cô chẳng thèm bận tâm rằng cô chỉ có một mình trên bãi biển cùng anh.

Cô hướng đến đường mòn dẫn trở lên lối rẽ bên đường. Một cái liếc qua vai
cho thấy rằng anh đang theo sau cô. Điều đó tác động mạnh mẽ vào thần
kinh cô. Khi cô đẩy nhanh nhịp bước, đỉnh giày đế mềm của cô mắc vào đá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.