NGÔI NHÀ MA - Trang 58

Ông Vũ Viễn, ông Vũ Nghi, rồi cả mấy anh em tôi đều cười phá và tranh

nhau cụng chén chúc mừng chiến công tuyệt vời của Vũ Đạt.

- Một tháng sau Thúy về nhà. - Vũ Đạt kể tiếp - Cô báo cáo với gia đình

về mối quan hệ của chúng em, ông bố đùng đùng nổi giận lôi đình. Các bác
biết đấy, cái thời ấy, lý lịch nó quan trọng và ghê gớm đến mức nào! Chính
em mấy tuần sau cũng phát hoảng vì tự nhiên có một chiếc xe con chở cán
bộ xịch đến chỗ em cưa xẻ, hỏi cặn kẽ gia đình và cả dòng họ Vũ ta. Sau
đó, chính ông chủ tịch viết cho em một lá thư cảnh cáo, nghiêm cấm em
không được tiếp tục quan hệ với Thúy. Chuyện sóng gió ngày ấy dài lắm,
nghĩ lại cũng đủ toát mồ hôi hột.

- Nhưng mà chú đã dùng cái sách của Bàng Thống, tức là đã bố trí phục

binh sẵn rồi? - Giáo Phúc ra vẻ một vị thâm nho.

- Đó. Em thắng ở cái quả liều đó. Cũng may mà nhà em cô ấy cũng gan.

Có chửa tới tháng thứ tư cô ấy mới nói cho bố mẹ biết. Đến lúc đó thì em
quả là một Gia Cát Khổng Minh, cứ điềm nhiên mà chờ Lưu Bị "tam cố
thảo lư".

- Vậy là nghiễm nhiên chú thành con rể đồng chí lãnh đạo tỉnh? - Ông

anh trưởng tộc không giấu vẻ đắc thắng. - Và cái lý lịch địa chủ cùng cái
dòng họ Vũ quan lại phong kiến cũng mo phú tuốt?

Vũ Đạt gật gù:

- Ba tháng sau ngày cưới, em được nhận vào làm công tác ở huyện đoàn

Chiềng Mai. Bốn tháng sau nữa em được đi học trường của Tỉnh đoàn. Rồi
được kết nạp Đảng. Hai năm sau em vào huyện ủy viên. Rồi lại được đi
học... Cứ thế, hai mươi năm vừa rồi là cả một bước đường thẳng tiến. - Vũ
Đạt dừng lại một lát rồi nói chậm rãi - Càng ngẫm, em càng thấy các cụ
xưa nói đúng. Con người ta hơn nhau ở cái phúc, lộc của ông cha để lại.

Suốt từ lúc ngồi vào mâm, tôi chỉ lắng nghe và suy ngẫm, bây giờ tôi

mới nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.