NGÔI NHÀ MA - Trang 64

- Trời ơi, thật thế ư? - Nàng kêu lên. Và chính lúc đó mưa cũng đổ ập

xuống hai người.

- Ta vào đây đã anh. Nhà em cũng ở gần đây thôi...

Nàng kéo y vào tránh mưa ở một mái hiên rộng. Những giọt mưa xiên

chéo vào chân họ. Hình như nàng muốn che chở cho y. Nàng đứng nép vào
y một chút. Lâu lắm rồi y mới lại được ngửi thấy mùi bồ kết từ tóc đàn bà.

* *

Y không hề kể cho nàng một mảy may gì về câu chuyện tình cay đắng

của mình. Tính y vốn thế. Nói xấu một người đàn bà để mong một người
đàn bà khác thương hại, theo y là một hành động đê tiện.

Nhưng y cũng không thể che giấu nàng, hoặc quanh co một cách ỡm ờ

khi mà đôi mắt trong veo của nàng, không hề có một biểu hiện tò mò, thóc
mách, mà chỉ biểu lộ một niềm thông cảm thầm kín, một sự bao dung độ
lượng.

- Thanh có biết vì sao tôi phải vào tù không? - Y nói với nàng khi cơn

mưa dứt và hai người đã ngồi trong căn phòng của nàng - Đó hoàn toàn là
một hành động ngu xuẩn. Nói đúng hơn là một phút điên khùng không chế
ngự nổi mình. Trớ trêu thay tôi lại là một bác sĩ ngoại khoa. Tôi đã từng mổ
cho hàng trăm người, trong đó có nhiều người da đen ở nước bạn Ăng-gô-
la trong thời gian tôi sang làm chuyên gia. Vậy mà con dao mổ ấy đã một
lần phản tôi. Tôi đã cắm con dao mổ ấy vào tim một gã đàn ông.

- Ai? Gã ta là thế nào với anh?

- Một gã đàn ông đê tiện, mà tên của nó suốt một năm trong tù tôi đã cố

quên đi. Cũng may là gã không chết. Con dao mổ quá ngắn nên chưa tới
tim. Nếu gã chết, thì chắc bây giờ tôi đã không được ngồi đây nữa rồi...

- Trời ơi, đàn ông các anh thật là rồ dại - Nàng ôm mặt kêu lên. Một lát

sau nàng ngẩng lên nhìn y và nói - Hình như em đã gặp cái người đàn ông
ấy rồi.

Gã lặng im, còn nàng thì mường tượng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.