NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 119

Suốt dọc đưòng, Laura luôn nhìn về phía sau. Dù biết khó có thể thấy lại
Jack, nhưng cô vẫn mong con chó xuất hiện. Cô không thấy thứ gì ngoài
những dải đất thấp uốn cong giữa cỗ xe với lạch suối, và phía bên kia,
những vách đất đỏ kì dị lại dựng lên thẳng đứng.
Rồi, những dốc đất cao tương tự dâng trước cỗ xe. Nhiều vết xe mờ cũ
chạy vào một ngách hẹp len giữa các vách đất. Pet và Patty leo ngược lên
mãi cho tới khi ngách đất hẹp mở ra thành một trũng đất nhỏ đầy cỏ. Thêm
một lần nữa, trũng đất này vươn rộng tới một đồi cỏ cao.
Khắp nơi không có đường, không có cả vết xe cũ mờ nhạt nhất hay dấu
chân ngựa qua lại. Đồng cỏ này như chưa hề có ai nhìn thấy trước đó. Chỉ
có cỏ hoang vươn cao phủ kín vùng đất hoang vắng bao la với bầu trời bát
ngát uốn cong ở phía trên. Xa xa, vành mặt trời đã chạm vào bờ đất. Mặt
trời cực lớn vừa run rẩy vừa toả sáng. Bọc vòng mặt trời là một đường viền
màu hồng nhạt với một lớp màu vàng ở phía trên và trên nữa là một lớp
màu xanh. Bên trên lớp màu xanh này, bầu trời không hiện rõ màu gì.
Những vết tím sẫm đang tụ lại khắp mặt đất và gió đang thì thầm than oán.
Bố cho ngựa dừng lại. Bố cùng Mẹ xuống lo dựng trại. Mary và Laura cũng
leo xuống đất.
Laura nói như nài xin:
- Mẹ ơi, Jack sẽ lên thiên đường, phải không? Một con chó ngoan như thế
mà không được lên thiên đường sao?
Mẹ không biết nói thế nào nhưng Bố lên tiếng:
- Đúng vậy, Laura. Nó sẽ lên thiên đường. Chúa không quên cả những con
chim sẻ nên sẽ không để một con chó ngoan như Jack phải ở ngoài trời
lạnh.
Laura chỉ cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Cô vẫn không thoải mái. Bố
không huýt gió trong lúc làm việc như mọi khi và một lát sau, Bố lẩm bẩm:
- Không biết mình sẽ phải làm gì giữa đồng hoang như thế này mà thiếu
một con chó tinh khôn canh chừng giúp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.