NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 149

Nó chạy vượt khỏi chuồng trước khi Bố kìm được nó dừng lại. Nó dừng lại
khó khăn tới độ gần như khuỵu xuống. Toàn thân nó run rẩy, bộ lông đen
đẫm mồ hôi và miệng sùi bọt. Bố vội tụt xuống. Bố cũng thở một cách mệt
nhọc.
Mẹ hỏi:
- Chuyện gì vậy, Charles?
Bố nhìn về phía lạch suối khiến Mẹ và Laura cùng nhìn theo. Nhưng họ chỉ
thấy khoảng trời trống phía trên vũng đất với vài ngọn cây và những mỏm
vách đất rải rác dưới thảm cỏ trên đồi cao.
Mẹ lại hỏi:
- Có chuyện gì vậy? Sao anh lại cưỡi Patty theo kiểu đó?
Bố thở ra một hơi dài:
- Anh sợ bầy sói kéo tới đây. Nhưng có vẻ ổn hết rồi.
Mẹ kêu lên:
- Bầy sói! Bầy sói nào?
Bố nói:
- Mọi chuyện ổn rồi, Caroline! Hãy để chàng trai này lấy hơi lại đã!
Sau khi hít thở vài hơi, Bố tiếp:
- Không phải anh cưỡi Patty theo kiểu đó. Đó là cách duy nhất anh làm
được để bám lấy nó. Tới năm chục con sói, Caroline. Những con sói lớn
nhất mà anh thấy. Anh không muốn gặp lại điều đó một lần nào nữa, dù để
được nhận cả một kho bạc.
Đúng lúc đó, một dải bóng đen phủ khắp đồng cỏ, vì mặt trời lặn xuống và
Bố nói:
- Anh sẽ kể cho em nghe sau.
Mẹ lên tiếng:
- Mình ăn tối ở trong nhà.
Bố nói với Mẹ:
- Không cần thế đâu, Jack sẽ báo động cho mình đúng lúc.
Bố cởi Pet và Patty ra khỏi dây cột. Bố không dắt mẹ con Pet và Patty
xuống lạch suối uống nước như thường lệ. Bố cho chúng uống nước trong
khạp của Mẹ đã được đổ đầy để dành cho sáng hôm sau. Bố vuốt hai bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.