NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 151

Iovva tới và phải dừng tại đây vì một con ngựa của họ bị đau. Lúc này, con
ngựa đã lành, nhưng khí hậu xấu dưới trũng thấp khiến họ bị sốt. Hai vợ
chồng và ba đứa con lớn bệnh không đứng vững nỏi. Hai đứa con nhỏ, một
trai một gái trạc Mary và Laura, phải lo săn sóc cả gia đình.
Thế là, Bố lo giúp họ một số việc rồi trở lại chỗ hai người đàn ông độc thân
báo cho họ biết. Lập tức, một người xuống đưa hết gia đình kia lên trên đồi
để họ thở hít không khí trong lành hơn hầu mau chóng lành bệnh.
Việc nọ bắt qua việc kia buộc Bố trở về muộn. Bố băng ngang đồng cỏ một
đoạn ngắn và khi đang thúc Patty xoải vó thì đột nhiên, một bầy sói ào tới.
Chỉ một thoáng, chúng đã bọc kín xung quanh Bố.
Bố nói:
- Đúng là một bầy sói chen chúc. Cả thảy có tới năm chục con, toàn là thứ
sói lớn nhất mà anh chưa từng thấy bao giờ. Có thể bảo đó là những con sói
trâu. Con đầu đàn cực lớn màu xám, cao ba bộ là ít. Phải nói là tóc anh
dựng ngược lên hết.
Mẹ nói:
- Mà anh không mang súng theo chứ!
- Anh có nghĩ tới chuyện đó. Nhưng dù có cây súng thì cũng vô ích. Làm
sao có thể đối đầu với năm chục con sói chỉ bằng một cây súng. Nhất là
Patty không thể chạy bứt xa khỏi chúng.
Mẹ hỏi:
- Rồi anh làm gì?
Bố đáp:
- Chẳng làm gì cả. Patty ráng sức chạy và anh không mong gì khác hơn
thoát xa khỏi chỗ đó. Nhưng anh biết chắc dù Patty phóng tận lực, bầy sói
vẫn bắt kịp nội một phút và vật cả anh lẫn nó té xuống. Cho nên, anh kìm
Patty đi chậm lại.
Mẹ nói trong hơi thở:
- Trời ơi, Charles!
- Đúng vậy! Dù có được trả bao nhiêu tiền, anh cũng không làm lại một
việc như thế, Caroline. Anh chưa từng thấy những con sói lớn cỡ đó. Một
con cực lớn chạy dọc sát bàn đạp của anh. Anh có thể đá trúng vào sườn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.