NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 203

Liền đó bác sĩ tới. Ông là người da đen. Từ trước, Laura chưa từng thấy
một người da đen và cô không thể rời mắt khỏi bác sĩ Tan. Da ông đen kịt.
Nếu cô không thích ông hẳn là cô phải sợ ông lắm. Ông nói chuyện với Bố,
với Mẹ và cười sang sảng thoải mái. Mọi người đều mong ông ở lại lâu hơn
nhưng ông phải đi ngay.
Bà Scott kể rằng tất cả người trong vùng quanh lạch suối đều bị sốt rét,
không có đủ người trông nom người bênh nên bà phải chạy từ nhà này qua
nhà khác suốt ngày đêm.
Bà nói:
- Nhà ông bà qua khỏi thật kì diệu. Hết thẩy đã lâm bệnh cùng một lúc.
Bà không đoán nổi điều gì đã xảy ra nếu bác sĩ Tan không kịp phát giác ra
họ.
Bác sĩ Tan là thầy thuốc của người da đỏ. Ông đang trên đường ngược lên
phía bác tới Independence khi ghé qua nhà Bố. Lạ một điều là Jack vốn
ghét người lạ không chịu cho ai tới gần nhà nếu Bố Mẹ không nhắc bảo, lại
tự tới gặp bác sĩ Tan và nài ông vào nhà.
Bà Scott nói:
- Và cả nhà ông bà đều nằm ở đây, chết nhiều hơn sống.
Bác sĩ Tan ở lại với họ một ngày một đêm trước khi bà Scott tới. Bây giờ
ông đang đi chữa cho tất cả người bệnh trong vùng.
Bà Scott bảo mắc phải chứng bệnh này là do ăn những trái dưa hấu. Bà
Scott nói:
- Mỗi khi có dịp gặp là tôi đã nhắc hàng trăm lần là những trái dưa hấu…
Bố kêu lên:
- Thứ đó là cái gì? Ai trồng dưa hấu?
Bà Scott kể là một trong số người ở đây đã trồng dưa hấu dưới trũng lạch
suối. Và bất kì ai ăn chỉ một miếng loại dưa đó đều ngã bệnh sau một phút.
Bà nói là bà đã báo động với mọi người. Bà tiếp:
- Nhưng, không. Không ai chịu nghe theo. Mọi người vẫn cứ ăn thứ dưa đó
và bây giờ đã phải trả giá.
Bố nói:
- Tôi không từng nếm một miếng dưa hấu nào kể từ khi Hector vừa được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.