NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 221

kịp lúc. Người da đỏ không nhúc nhích, đứng im lìm tựa hồ Jack không hề
làm gì.
Ông ta nói với Bố:
- Thế nào!
Bố giữ chặt Jack và đáp lại:
- Thế nào!
Bố lôi Jack tới chân giường, cột nó vào đó. Trong lúc Bố làm, người da đỏ
bước vào nhà, tới ngồi xổm gần lò bếp.
Rồi Bố tới ngồi xổm xuống cạnh người da đỏ. Họ ngồi đó thân mật nhưng
không nói một lời trong lúc Mẹ đang nấu nướng.
Laura và Mary tựa sát nhau nín lặng trên một góc giường. Các cô không thể
rời mắt khỏi người da đỏ. Ông ta ngồi im đến mức những cọng lông ó trên
đầu không lay động. Chỉ riêng lồng ngực để trần nhẵn thín của ông ta dưới
khung xương sườn khẽ lên xuống theo nhịp thở. Những miếng da bọc ống
chân ông ta được viền tua còn giầy da của ông ta có đính nhiều hạt chuỗi.
Mẹ đưa cho Bố và ông ta hai dĩa nhôm đựng thức ăn và cả hai lặng lẽ ăn.
Rồi Bố đưa cho người da đỏ một ít thuốc để ông ta nhồi vào dọc tẩu. Hai
người đều nhồi đầy thuốc vào dọc tẩu rồi mồi thuốc bằng những cục than
trong lò bếp và lặng lẽ hút cho tới khi thuốc trong tẩu cháy hết.
Suốt thời gian đó, không ai nói một tiếng nào. Nhưng lúc này người da đỏ
nói một điều gì đó với Bố. Bố lắc đầu đáp:
- Không biết nói.
Cả hai lại ngồi lặng thinh thêm một hồi lâu nữa. Rồi người da đỏ đứng lên,
bước đi không một tiếng động.
Mẹ kêu lên:
- Nhờ ơn Chúa!
Laura và Mary ùa tới bên cửa sổ. Các cô nhìn thấy chiếc lưng thẳng đứng
của người da đỏ đang rời xa dần trên lưng một con ngựa nhỏ. Ông ta đặt
một cây súng nằm ngang trên đầu gối thò sang hai bên.
Bố nói người da đỏ đó không thuộc hàng tầm thường. Qua hình thức đầu
của ông ta. Bố đoán ông ta là người Osage.
Bố nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.