NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 227

Laura Ingalls Wilder

Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên

Dịch giả: Lạc Việt

Tập 2 - Chương 19

ÔNG EDWARDS GẶP ÔNG GIÀ NOEL

Ngày ngắn dần lại, lạnh buốt, gió rít gai người, nhưng không có tuyết. Mưa
gió dầm dề. Ngày nối ngày, mưa đổ xuống ào ào trên mái và xối xả trên các
mái hiên.
Mary và Laura ngồi sát bên lò sưởi, khâu vá những tấm bọc chăn chằng
chịt hoặc cắt những con búp bê bằng giấy từ những bao giấy có hình và
lắng nghe tiếng mưa rơi tầm tã. Cái lạnh mỗi đêm khiến các cô luôn mong
sáng sớm hôm sau được thấy tuyết rơi, nhưng vào buổi sáng các cô vẫn chỉ
nhìn thấy những đám cỏ ướt đẫm ủ rũ.
Các cô dán mũi vào các tấm kính cửa sổ do Bố mới ghép và vui thích vì có
thể nhìn thấy bên ngoài. Nhưng các cô vẫn mong được thấy tuyết rơi.
Laura lo lắng vì Giáng Sinh đã tới gần và ông già Noel cùng với con tuần
lộc có thể không đi được vì không có tuyết. Mary còn sợ là ngay cả khi có
tuyết chưa chắc ông già Noel đã tìm ra các cô vì đang ở quá xa trong lãnh
thổ của người da đỏ. Khi các cô hỏi Mẹ về điều này Mẹ bảo là chính Mẹ
cũng không rõ.
Các cô lo lắng hỏi Mẹ:
- Hôm nay ngày mấy rồi. Còn mấy ngày nữa sẽ tới Giáng Sinh.
Và các cô đếm từng ngày trên các ngón tay cho tới khi chỉ còn một ngày
nữa.
Sáng hôm đó, mưa vẫn rơi. Bầu trời xám xịt không một kẽ nứt. Các cô gần
như chắc chắn không có Giáng Sinh. Nhưng các cô vẫn cố hy vọng.
Đúng trước buổi trưa, ánh sáng đổi khác. Những đám mây nứt ra và tan đi,
chuyển thành trắng sáng trong bầu trời xanh trong. Nắng chiếu xuống,
những con chim cất tiếng hót và hàng ngàn giọt nước lấp lánh trong cỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.