NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 38

Thế là cô ấy mở cửa thật nhẹ, nhưng nó vẫn tỉnh táo canh chừng. Khi thấy
cô ấy cầm chiếc thùng trong tay, nó đứng ngay dậy, bước lên trước dẫn
đường ra suối như thường lệ. Tại đó, quanh đám tuyết bên suối in đầy vết
chân báo còn mới tinh.
Cô Eliza nói:
- Những vết chân lớn ngang với bàn tay của tôi.
Cú Peter nói:
- Đúng là một chàng báo rất lớn. Tôi chưa từng thấy những dấu chân báo
nào to như thế. Chắc chắn nó đã vồ Eliza nếu Prince để cho cô ấy xuống
suối vào buổi sáng. Tôi kiếm dấu của nó và thấy nó nằm rình trong một cây
xồi lớn bên suối để chờ một con vật nào đó tới uống nước. Hiển nhiên là nó
sẽ vồ chụp ngay cô ấy. Khi thấy dấu vết con báo, cô ấy vội vã xách nước về
nhà vì trời cũng đang tối. Prince đeo sát bên hông cô ấy, thỉnh thoảng lại
ngó về trũng sâu phía sau.
Cô Eliza nói:
- Tôi đưa nó vào nhà cùng với tôi và tất cả đều ngồi yên ở trong nhà cho tới
khi Peter trở về.
Bố hỏi chú Peter:
- Có kiếm thấy con báo không?
Chú Peter đáp:
- Không, tôi xách súng lùng khắp xung quanh nhưng không thấy nó đâu.
Chỉ có một vài dấu vết cho thấy nó đã đi về phía bắc, chuyển xa hơn vào
khu Big Woods.
Alice, Ella, Mary lúc này đều thức giấc và Laura chúi đầu vào trong chăn
thì thầm với Alice:
- Trời, chị có sợ không?
Alice thì thầm là rất sợ, nhưng bảo Ella còn kinh hoảng hơn nữa. Và, Ella
thì thầm rằng cô chưa từng gặp phải một chuyện nào khủng khiếp như thế.
Alice thì thầm:
- Thôi, ồn ào mãi chỉ tổ khát khô cổ thôi.
Nhưng các cô vẫn nằm rì rầm cho tới khi mẹ nói:
- Charles, lũ trẻ khó ngủ nổi nếu anh không chơi đàn cho chúng nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.