NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 453

thì ông sẽ trả bớt xuống mỗi đô la còn bảy mươi lăm xu.
Người mua cỏ cười nói với ba:
- Cậu con ông thông minh lắm.
Ba nói:
- Vẫn phải chờ thời gian cho thấy. Nhiều người mở đầu tốt nhưng về sau lại
tồi. Vẫn phải chờ xem nó vào cuộc lâu dài ra sao.
Ba không nhận tiền bán cỏ mà để cho Almanzo nhận và kiểm lại cho là đã
đủ sáu mươi đô-la.
Rồi hai cha con bước vào cửa hàng ông Case. Cửa hàng này luôn đông
khách nhưng ba thường mua tại đây vì ông Case thường bán hàng cho ba
với giá hạ hơn những nhà buôn khác. Ông Case nói:
- Thà tôi có ngay một đồng sáu xu còn hơn phải chờ đợi để có một đồng si-
linh.
Almanzo chen vào đám đông cùng với ba, đứng chờ trong lúc ông Case
tiếp những người tới trước. Ông Case rất lễ độ và thân mật với mọi người
như nhau. Ông phải như thế vì tất cả đều là khách hàng. Ba cũng lễ độ với
mọi người nhưng không thân mật với người này giống như thân mật với
người khác.
Một lúc sau, ba đưa cho Almanzo chiếc ví và nhắc cậu đi kiếm ông
Thompson. Ba phải ở lại cửa hàng chờ tới lượt và không muốn trễ giờ trở
về làm việc nhà.
Không có một cậu bé nào trên đường phố vì tất cả đều đang ở trường học.
Almanzo thích thú đi ra phố mang theo số tiền như thế và cậu nghĩ tới sự
vui mừng của ông Thompson khi nhận lại số tiền.
Cậu nhìn vào các cửa hàng, các tiệm hớt tóc và ngân hàng. Rồi cậu thấy
cặp ngựa của ông Thompson đang đứng bên lề phố ngay trước cửa hàng
bán xe của ông Paddock. Cậu mở khuôn cửa ra vào của toà nhà dài thấp lè
tè và bước vào.
Toà nhà ấm áp và có mùi vị dễ chịu của ván xẻ, da và sơn. Bên kia lò, hai
người thợ đang đóng một thùng xe và một người khác đang sơn những
đường màu đỏ mỏng trên các nan hoa màu đỏ của một chiếc xe độc mã
mới. Cỗ xe lấp lánh một cách tự hào trong lớp sơn đen. Những tấm ván dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.