NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 459

Laura Ingalls Wilder

Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên

Dịch giả : Lạc Việt

Chương 29

CẬU BÉ QUÊ

Ông Paddock gặp Almanzo và ba ở phía ngoài ngân hàng. Ông ta nói với
ba là ông ta vừa mới nảy ra một ý nghĩ. Ông ta nói:
- Tôi muốn nói về điều này một chút thôi. Về thằng nhỏ này của ông.
Almanzo hết sức ngạc nhiên. Ông Paddock hỏi:
- Có khi nào ông nghĩ sẽ để cho cậu bé trở thành một thợ đóng bánh xe
không?
Ba trả lời chậm rãi:
- Không đâu, tôi không thể bảo là đã có lúc nghĩ như thế.
Ông Paddock lên tiếng:
- Vậy thì bây giờ hãy nghĩ tới điều đó. Đây là một dịch vụ đang phát đạt,
Wilder. Xứ này đang phát triển, dân số tiếp tục tăng lên và nông dân rất cần
có xe chuyên chở và đi lại. Họ cần phải qua lại tới lui. Đường sắt không
làm hại nổi chúng tôi. Mỗi lúc chúng tôi lại có thêm khách hàng. Đây đúng
là một cơ hội tốt mở ra cho một đồng nghiệp trẻ thông minh.
Ba nói:
- phải lắm!
Ông Paddock tiếp:
- Tôi không có con trai, con ông lại có hai đứa. Lẽ ra ông nên nghĩ về bước
đầu vào đời của Almanzo từ trước đây. Hãy để thằng bé theo học nghề với
tôi, phần tôi sẽ đối đãi đàng hoàng với nó. Nếu nó theo hướng này, tôi nghĩ
là không có lí do gì mà nó lại không có cơ hội làm ăn. Nó sẽ thành người
giàu có, có thể có dưới tay cả năm chục nhân công. Đúng là một việc đáng
nghĩ tới.
Ba nói:
- Đúng, đúng, đúng là một việc đáng để nghĩ tới. Tôi rất hiểu giá trị điều
ông vừa nói, Paddock.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.