NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 55

cành cây cứng, chắc gẫy rời khỏi thân cây vì sức nặng của tuyết trong mùa
đông.
“Bố nhấc cây gậy lên, nắm chắc bằng cả hai bàn tay và chạy thẳng tới con
gấu đó. Bố ráng gom hết sức vung cây gậy lên và nện xuống, bang, trên đầu
nó.
“Và nó vẫn đứng nguyên tại đó, vì nó chẳng là gì khác một gốc cây lớn
cháy xém đen ngòm.
“Buổi sáng lúc lên tỉnh, bố đã đi ngang qua nó. Nó không phải con gấu. Bố
ngỡ nó là con gấu vì lúc nào bố cũng nghĩ đến gấu và sợ gặp một con gấu.”
Mary hỏi:
- Vậy nó thực sự không phải con gấu?
- Không, Mary, không phải con gấu. Bố đã đứng đó là hét, nhảy múa, hoa
tay một mình giữa rừng Big Woods để cố làm một gốc cây hoảng sợ!
Laura nói:
- Con gấu mà con với mẹ gặp mới đúng là gấu. Nhưng con với mẹ không
hoảng sợ vì lại ngờ nó là Sukey.
Bố không nói gì chỉ ôm cô chặt hơn. Laura hỏi:
- Eo ôi! Con gấu đã có thể ăn thịt mẹ và con chứ?
Cô nhích sát hơn vào bố, tiếp:
- Mẹ đã bước thẳng tới, vỗ mạnh lên người nó và nó không làm gì hết. Sao
nó lại không làm gì?
Bố nói:
- Bố đoán là nó bị bất ngờ quá nên chưa kịp làm gì. Bố cũng đoán có thể nó
sợ do bị ánh đèn dọi thẳng vào mắt. Và khi mẹ bước thẳng tới vỗ lên người
nó thì nó còn thấy là mẹ không hề sợ hãi.
Laura nói:
- Bố cũng can đảm lắm. Dù chỉ một gốc cây nhưng bố đã nghĩ đó là con
gấu, bố vẫn làm thế mà, phải không bố?
Bố đáp:
- Đúng, bố vẫn làm. Các con thấy đó, bố đâu còn cách nào khác.
Rồi mẹ nhắc đã tới giờ ngủ. Mẹ giúp Laura và Mary thay quần áo, cài nút
những chiếc áo ngủ màu đỏ giúp các cô. Các cô quì gối trên giường đọc lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.