NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 569

những hai khạp lớn.
Đột nhiên, cánh cửa phía sau cửa hàng bật mở và Nellie Oleson cùng đứa
em trai Willie chạy ào vào. Nellie nhăn mũi trước Laura và Mary còn
Willie la lên :
- Chà ! Chà ! Những con dẽ giun cẳng dài !
Ông Oleson lên tiếng :
- Câm ngay, Willie !
Nhưng Willie không chịu im. Nó vừa chạy đi vừa hét :
- Dẽ giun ! Dẽ giun !
Nellie bước vụt qua bên Mary và Laura tới thọc tay vào khạp kẹo. Willie
học tay vào một khạp khác. Cả hai vục kẹo đầy tay và đứng nhồi vào trong
miệng. Chúng đứng ngay trước Mary và Laura, nhìn hai cô chăm chăm và
không chia cho ai một chiếc kẹo nào.
Ông Oleson nói :
- Nellie ! Con với Willie ra khỏi đây ngay !
Chúng tiếp tục nhai ngấu nghiến những chiếc kẹo trong miệng và nhìn
Mary với Laura. Ông Oleson không chú ý tới chúng. Mary đưa tiền cho
ông và ông trao cho cô tấm bảng. Ông nói :
- Các cháu cũng còn cần một cây viết chì. Ở đây có sẵn. Một xu thôi.
Nellie nói :
- Chúng làm gì có nổi một xu.
Ông Oleson nói :
- Được mà, cứ lấy đi rồi nói cho bố biết để khi bố các cháu tới thị trấn lần
sau ông ấy trả tiền cũng được.
Mary nói:
- Dạ thôi, cảm ơn ông !
Cô quay ra và Laura bước theo cùng rời khỏi cửa hàng. Tới cửa Laura nhìn
trở lại. Nellie đối mặt với cô. Lưỡi Nellie kẻ sọc xanh sọc đỏ vì kẹo.
Mary nói:
- Chúa ơi ! Chị không thể nào tồi tàn như con bé Nellie Oleson đó.
Laura nghĩ :
- Mình thì có thể. Mình sẽ tồi tệ với nó hơn hẳn nó tồi tệ với chị em mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.