NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 624

- Oa !
Sam và David dừng lại. Chẳng có gì ngoài sự im lìm và cái lạnh mênh
mông đen tối vươn tới các ngôi sao. Rồi sự im lìm nở ra thành một tiếng
động vô cùng dễ thương.
Hai tiếng thật rõ vang lên và lại vang lên, vang lên nữa.
Không một ai cử động. Chỉ Sam và David làm va những chiếc lục lạc vào
nhau và thở ra. Hai âm thanh tiếp tục chuyền đi, lan khắp, vang động, êm
nhẹ và trầm trầm. Âm thanh giống như các ngôi sao đang hát.
Liền đó mẹ thì thầm :
- Tốt hơn là cứ tiếp tục đi, Charles !
Và cỗ xe lăn tới. Trong tiếng xe chạy rầm rầm, Laura vẫn nghe thấy những
âm thanh xao động kia.
Cô hỏi :
- Ô, cái gì vậy, bố ?
Bố đáp :
- Đó là chiếc chuông mới ở nhà thờ đó, Laura !
Để có nó, bố đã phải mang đôi ủng cũ vá chằng vá đụp.
Thị trấn giống như đang ngủ. Các cửa hàng đều mờ tối khi bố lái xe chạy
qua. Rồi bỗng Laura kêu lên :
- Ôi, coi nhà thờ kìa ! Nhà thờ đẹp làm sao !
Nhà thờ tràn ngập ánh sáng. Ánh sáng dội qua tất cả các ô cửa sổ và tuôn
chảy vào bóng đêm khi chiếc cửa ra vào mở ra để đón khách. Laura gần
như nhảy ra khỏi tấm chăn phủ trước khi cô kịp nhớ ra là không bao giờ
được đứng ở trên xe khi những con ngựa đang chạy.
Bố lái xe tới trước bậc cửa nhà thờ và giúp tất cả bước xuống. Bố nhắc mọi
người vào ngay nhà thờ nhưng tất cả đứng đợi trong đêm lạnh cho tới khi
bố phủ xong tấm chăn phủ trên người Sam và David. Rồi bố bước tới và cả
nhà cùng đi vào trong nhà thờ.
Laura há hốc miệng, căng mắt ngó từng thứ bắt gặp. Cô nắm chặt bàn tay
Mary, bước theo mẹ và bố. Tất cả đều ngồi xuống. Lúc đó, Laura tha hồ
nhìn.
Sừng sững trước những hàng ghế dài chen chúc người là một cái cây. Laura

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.