NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 625

quả quyết đó là một cái cây vì cô nhận ra thân hình và những nhánh cành
của nó. Nhưng từ trước cô không từng thấy một cái cây như thế.
Ở mỗi chỗ có lá đều là những chùm băng giấy màu xanh lục. Chen giữa
những băng giấy đó là những chiếc túi nhỏ làm bằng loại lưới muỗi màu
hồng treo lủng lẳng. Laura gần như dám cá chắc có thể nhìn thấy những
chiếc kẹo ở trong đó. Treo dưới các cành cây là những gói bọc giấy màu, có
gói màu đỏ, có gói màu hồng, có gói màu vàng, buộc vào những sợi dây
sặc sỡ. Những dải lụa căng chen giữa các thứ đó. Một đôi găng tay màu đỏ
với sợi dây có thể quấn vòng quanh cổ để cho găng không bị rơi mất. Một
đôi giầy mới treo ngược để trên một cành cây. Lòng thòng dày đặc trên
mấy thứ này là những chùm bắp rang trắng xóa.
Còn vô số loại đồ để dựa vào phía dưới cái cây. Laura thấy một tấm bảng,
một bồn gỗ, một thùng đựng kem, một cây khuấy sữa, một cỗ xe trượt tuyết
ghép bằng những tấm ván mới, một chiếc xẻng, một chiếc chĩa có cán dài.
Laura bị kích động tới mức nói không nổi. Cô bóp thật chặt bàn tay Mary
và nhìn mẹ với mong muốn sôi sục được biết về tất cả những thứ đang ở
trước mắt. Mẹ nhìn cô mỉm cười và nói :
- Đó là cây Noel, các con. Các con có thấy nó đẹp không ?
Cả hai không thể lên tiếng trả lời. Các cô chỉ gật đầu trong lúc nhìn chăm
chăm cái cây kì diệu. Các cô không kịp ngạc nhiên khi biết đã tới ngày
Giáng sinh dù các cô thấy tuyết chưa đủ nhiều và chưa mong đợi ngày
Giáng sinh. Đúng lúc đó, Laura bỗng nhìn thấy một điều kì diệu hơn tất cả
mọi thứ. Từ một cái cành xa của cái cây kia đang đung đưa một chiếc áo
choàng nhỏ ngắn tay bằng da thú và một cặp bao tay.
Giáo sĩ Alden đang ở đó. Ông thuyết giảng về lễ Giáng sinh nhưng Laura
đang ngắm cái cây và không thể nghe rõ ông nói gì. Mọi người chợt đứng
lên cất tiếng hát và Laura đứng lên theo, nhưng cô không thể hát. Không
một âm thanh nào thoát nổi khỏi họng cô. Khắp nơi trên đời không đâu có
nổi một cửa hàng kì diệu như cái cây kia.
Sau bài hát, ông Tower và ông Beadle bắt đầu lấy mọi thứ ra khỏi cành cây
và đọc tên. Bà Tower và bà Beadle mang những món đồ xuống các hàng
ghế dài và trao cho những người được gọi tên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.