khắp bức vách và mái nhà rào rào tiếng cào trườn của những gai chân. Căn
nhà gần như tràn ngập châu chấu. Mẹ và Laura quét chúng rơi xuống và
quét ra ngoài cửa sổ về phía tây. Không một con nào bò từ phía tây vào nhà
dù khắp mé tây nhà đen đặc châu chấu bò từ mái nhà xuống đất và tất cả
đều theo nhau bò đi về phía tây.
Trọn một ngày dài châu chấu bò về phía tây. Trọn ngày hôm sau chúng vẫn
bò về phía tây. Và trọn ngày thứ ba chúng vẫn bò như thế không ngừng
nghỉ.
Không một con châu chấu nào đổi hướng đi vì bất cứ lí do nào.
Chúng bò đều đặn qua căn nhà. Chúng bò qua chuồng ngựa. Chúng bó qua
người Spot cho tới khi bố nhốt Spot vào trong chuồng đóng cửa lại. Chúng
bò thẳng xuống suối Plum và chìm xuống trong khi những con phía sau vẫn
bò tới để chìm xuống theo cho tới khi xác châu chấu chồng chất kín mặt
suối làm thành đường cho những con còn sống vượt qua.
Suốt ngày nắng thiêu đốt căn nhà. Suốt ngày tiếng chân châu chấu cào
trườn trên vách qua mái rồi xuống vách. Suốt ngày những chiếc đầu châu
chấu với những con mắt lộ ra và những chiếc chân châu chấu bám đầy dọc
các kẽ cửa sổ. Suốt ngày chúng cố leo lên mặt kính trơn trượt và rơi xuống
trong lúc hàng ngàn con khác ùa lên và lại rớt xuống.
Mẹ xanh nhợt và căng thẳng. Bố im lặng và mắt bố không lóe sáng. Laura
không thể ngăn tiếng chân trướn bò dội vào tai và rũ bỏ được cảm giác
đang bị cào trên da.
Ngaỳ thứ tư tới và châu chấu tiếp tục bò. Trời nóng hơn bao giờ hết trong
ánh nắng chói chang khủng khiếp.
Gần tới trưa bố từ khu chuồng quay về hô lớn :
- Caroline ! Caroline ! Nhìn ra ngoài coi ! Châu chấu đang bay !
Laura và Mary chạy vội tới cửa. Khắp nơi châu chấu đang xéo rộng cánh
bay lên khỏi mặt đất. Càng lúc chúng bay lên càng nhiều và bốc lên cao
mãi cho tới khi nắng mờ hẳn đi rồi tối lại và tắt hẳn hệt y như khi những
đám châu chấu bay đến.
Laura bước hẳn ra ngoài. Cô nhìn thẳng lên mặt trời qua đám mây gần như
những cụm tuyết. Đó là một đám mây tối sẫm le lói sáng lấp lánh, toả rạng