NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 122

dải bờ cao phía bên kia.

Các cô xà người xuống giống như đang bay. Nếu Carrie mất thăng bằng thì
Laura kéo cô lên. Nếu Laura không đứng vững thì Carrie níu cô lại.

Sát mé hồ xa hơn gần như lần vào trong bóng tối của dải bờ cao, cả hai
ngừng lại. Một điều gì đó bỗng khiến Laura nhìn lên trên đỉnh bờ.
Ở đó, nổi bật trong ánh trăng, một con sói khổng lồ đang đứng.
Nó đang nhìn về phía cô. Gió khuấy động bộ lông của nó và ánh trăng như
nhảy múa ở đó.
- Quay lại mau!
Laura nói nhanh trong lúc xoay người kéo Carrie theo:
- Chị có thể chạy nhanh hơn em.
Cô ráng hết sức chạy rồi lướt rồi lại chạy cực nhanh nhưng Carrie luôn bắt
kịp. Carrie hổn hển:
- Em cũng nhìn thấy. Một con sói hả?
Laura nhắc:
- Không nói nữa! Chạy mau!
Laura nghe rõ tiếng bàn chân của hai chị em chạy và lướt trên mặt băng. Cô
lắng nghe coi có tiếng chân đuổi theo không nhưng không thấy gì. Cả hai
tiếp tục chạy và trượt không nói một lời cho tới lúc về tới lối đi bên cạnh
chỗ lỗ hổng. Vừa lao trên lối đi, Laura liền ngoái nhìn về phía sau nhưng cả
trên hồ lẫn trên bờ đều vắng ngắt.
Nhưng cả hai không ngừng chạy, vượt lên ngọn đồi lao tới nhà, các cô mở
vội cửa sau phóng vào gian chái. Cả hai chạy qua gian chái lao qua cửa ào
vào phòng trước và sập mạnh cửa lại rồi đứng tựa vào cánh cửa, thở dốc.
Bố phóng xuống hỏi:
- Có chuyện gì? Chuyện gì làm các con sợ vậy?
Carrie hổn hển:
- phải sói không, Laura?
Laura nói như nghẹn thở:
- Một con sói, Bố! Con sói lớn khủng khiếp. Con sợ Carrie không thể chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.