NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN (TẬP 5 ) - Trang 124

- Con mong Bố không lùng con sói đó nữa, Bố!
Mẹ ngạc nhiên:
- Sao lại không?
Laura nói:
- Vì nó không đuổi theo chúng con. Nó không đuổi theo chúng con, Bố ạ.
Vì nó đủ sức bắt kịp chúng con.
Một tiếng hú man rợ kéo dài bốc lên và nhỏ dần trong sự tĩnh lặng.
Không có một tiếng nào đáp lại. Rồi sự im ắng lại trở lại.
Tim Laura hình như loạn nhịp và cô khuỵu xuống. Cô mừng là bàn tay
vững cắc của Mẹ đỡ được cánh tay cô. Mẹ khẽ nói:
- Tội nghiệp con gái! Con điên khùng như một phù thuỷ và chẳng có gì
đáng ngạc nhiên cả.
Mẹ hơ nóng chiếc bàn ủi trên lò bếp bao kín trong một miếng vải và đưa
cho Carrie. Mẹ nói:
- Đến giờ ngủ rồi. Đây là chiếc bàn ủi nóng để con hơ ấm bàn chân.
Mẹ bọc một chiếc khác và nói:
- Còn đây là của con, Laura. Nhớ để ở giữa giường cho bàn chân Mary
cũng được hơ ấm.

Khi Laura đóng cửa cầu thang, Bố vẫn đang sôi nổi nói với Mẹ. Nhưng
Laura không thể nghe rõ Bố đang nói gì vì hai tai cô giống như bị ù đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.